Đang là sinh viên, tuổi ăn chưa no, lo chưa tới mà phải làm mẹ là một việc rất khó khăn, vất vả với các bạn gái. Không ít người được may mắn như nhân vật chính của chúng ta dưới đây. Bài viết được trích nguyên văn từ confession của một bạn sinh viên trường đại học Kinh tế quốc dân NEU.
Lấy thằng bạn thân vì đứa con.
Mình là K54 nhưng bây giờ mới chuẩn bị học năm thứ 4 thôi, do mình bảo lưu kết quả 1 năm để sinh con. Và nó – thằng bạn thân từ năm lớp 11 , bây giờ là thằng chồng mình , à đứa con là con của 2 đứa nhé, chứ nó không phải đổ vỏ đâu.
2 đứa bắt đầu chơi với nhau từ năm lớp 11, nó hơn mình 1 tuổi, nhưng trước nó ham đá bóng nên bị gãy chân, đúng đợt thi học kì năm nó học lớp 11 nên bme bảo lưu kq học tập 1 năm cho nó luôn. Vậy là nó đã học 2 lần lớp 11, nên mình với nó mới biết nhau. Được cái nó học giỏi mấy toán với lí nên mình hay hỏi bài nó, lâu dần thành bạn thân, tính bựa như nhau nên mới thân được. Cứ thế thi ĐH mình đỗ Neu, nó thì đỗ BK (học CNTT, siêu phết :v ) Lên đại học thì 2 đứa vẫn chơi với nhau, thỉnh thoảng đi uống nước, tâm sự này kia…và đặc biệt những lúc mình thất tình hay nó cãi nhau với người yêu là lại gọi nhau đi trà đá, đôi lúc là uống bia. Nói chung chuyện yêu đương của nhau hiểu rất rõ.
Rồi 1 lần, chính xác là khi mình học giữa năm 2, bị thất tình (cái anh này mình yêu lâu rồi, cứ ct rồi qlai lằng nhằng lắm ) nên mình chán, gọi nó đi uống rượu. Vừa xinh hôm đó nó lại đang cãi nhau với ny nó chứ. Uống bao nhiêu thì không nhớ, chỉ biết là sáng hôm sau dậy thì “chuyện đã lỡ rồi” . Sau đó nó có nt xin lỗi mình này kia nhưng mình kệ, kiểu giận nó lắm ý, rồi buồn, sợ..lẫn lộn cả. Tháng ý thi cuối kì nên mọi chuyện cứ rối tung cả. Thi xong thì mình bắt đầu thấy những dấu hiệu đầu tiên, khó chịu, mệt mỏi, buồn nôn. Cầm que thử hiện 2 vạch trên tay (bạn mình mua đến cho) mà mình như sụp đổ. Hoang mang tột độ, nghĩ về tương lai, về bố mẹ, về đứa bé…mình nằm khóc cả đêm hôm ấy, suy nghĩ nhiều người gầy hẳn đi. Sau mình quyết định nói với nó -thằng chồng đó.
Bất ngờ chưa :)) nt cho nó “Tao có em bé rồi”.
nó : “đm thật à ”
M : “ừ, giờ t đang sợ quá .
Và nó im luôn, không ntl, mình cũng ko gọi, ko nt thêm mà ngồi chửi thầm nó, tự thương cho sự kém hiểu biết của mình.
Đến tối có tn của nó, nó nhắn ngắn gọn “Mai t qua đón m rồi đi”. Rồi đi? Đi đâu? đi bỏ ư???? Ôi mình càng rối, mình nt hỏi nó nó cũng không thèm tl chứ. Mày có biết lúc đó t sợ lắm không??? Sáng mai điện thoại reo, mình mặc quần áo đi xuống nhà, 2 đứa nhìn nhau, nó quát “lên xe đi nhìn nhìn cđg “. Rồi 2 đứa đi thẳng về nhà mình (nhà ở quê ý, à m ở HY). Ôi đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, vào nhà thì đã thấy bme nó ngồi nc vs bme mình rồi. Khỏi nói bme mình nhìn mình bằng ánh mắt hình viên đạn rồi. Và thế là CƯỚI .
Chưa bh nghĩ sẽ lấy nó, lấy nhau mà chẳng có tý tình cảm yêu đương gì ấy. May mà mẹ chồng lại quý mình lắm, chứ không kì thị hay ghét bỏ gì. Chắc 1 phần do nhà chồng mình chỉ có 2 anh em trai (nó là anh cả ) nên mẹ ck thích con gái nữa. Hehe, đã vậy mẹ chồng còn là bác sĩ khoa sản bệnh viện tỉnh chứ. Lấy nhau xong thì bme ck lên HN thuê cho 2 đứa 1 cái chung cư mini nhỏ để nó tiện chăm mình hơn. Mà nó có chăm đâu, nó toàn đi chơi điện tử, với đi chơi vs bạn bè, thỉnh thoảng là vs bọn chị em gái kết nghĩa của nó. Cơ mà nó cũng ngon zai, lại giỏi mấy món laptop, đt nên mấy e mê lắm (chuyện mình vs nó lấy nhau ở quê nên đa số chỉ bọn bạn thân biết, cả 2 đều không có ảnh ót gì lên fb ). Mà lại nói đến ảnh, hôm đi chụp ảnh cưới chụp đúng 1 lúc, rửa ra 2 kiểu cho 2 nhà, đấy nghĩ lại thiệt thòi quá cơ :)) Nói về mình, mấy tháng đầu mình bụng bầu đi học, đồ ăn mẹ chồng mang lên để tủ lạnh cho, tự nấu tự ăn, tự đi học. Quãng thời gian ấy mình sống khép kín lắm, chỉ có bạn bè ở cạnh, còn nó nó cứ đi đâu ấy, chẳng ở nhà với mình đâu. Nhưng mỗi lúc mẹ ck hay mẹ đẻ gọi điện lên hỏi thăm mình toàn phải nói dối là nó đi học, đi abc, đi xyz để phụ huynh đỡ lo thôi. Tức lắm mà không làm gì được ấy. Vì thật sự là giữa 2 đứa chỉ có tình bạn thôi.
Dần dần mình thoải mái hơn, cũng ra ngoài xem phim, đi chơi với bạn thân. Lúc ấy bầu được 4 tháng gì đó. Nó vs mình thì vẫn đối xử với nhau như bạn bè ý, vẫn xưng mày tao, nó ham chơi nhưng cũng biết điều phết. Đi ra ngoài thì vẫn nt bảo mình “tao đi ra chỗ này chút”, về thì lại hỏi “ăn j ko t mua cho ” …Nằm ngủ thì vẫn nằm chung giường, mình ngủ thì hay có thói ôm ôm nên chỉ ôm nhau thôi chứ không làm gì. Nhiều lúc nằm với nhau mà nó cứ nt zalo vs gái. Mình mới hỏi nó “sao mày lại cưới t? có yêu nhau đâu “. Nó thản nhiên tl “Có thì cưới thôi, tao có phải thằng hèn đâu, thế không yêu sao m còn đồng ý làm gì? “. Mình” À thì t không muốn bỏ đứa bé với vì bme t nữa thôi “. Thỉnh thoảng nó xoa bụng mình rồi cứ nc như thật “bí ơi bí chắc đẹp zai giống bố lắm nhỷ”, mình bĩu môi”m xấu như chó ấy, con tao phải đẹp giống t chứ”. Nó vênh mặt lên “con trai mà đẹp giống m thì gay cmn à , mà con của 1m mày ý, ko có t thì ls có Bí “. Ôi, vck trẻ con nó khổ vậy đó, cứ cãi nhau tùm lum thôi.
Các cụ nói cấm có sai”lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”, ở với nó lâu nên mình yêu cmn mất. Hic. Thấy nó nt với gái là mình tức lắm, toàn lấy cớ sai nó đi làm này nọ để nó ko nt nữa, có lúc là dọa “t mách mẹ đấy “, hehe ai bảo mẹ ck lại thương con dâu lắm cơ. À cái đứa nt vs nó là nyc của nó, đứa ny từ đợt gần cưới ý. chs con kia biết nó lấy vk rồi mà vẫn đeo bám nhỷ, con giáp thứ 13 rồi. Nó thì cũng ở nhà vs mình nhiều hơn, ngoan hơn, mình sai gì là làm giúp ngay, cuối tuần 2 đứa đi siêu thị mua đồ trẻ con rồi đi xem phim, cũng tình cảm lắm. Mỗi tội cái con nyc cứ bám lấy nó. Đỉnh điểm là hôm thi môn cuối của học kì 2 ý(lúc ý mình được gần 7 tháng rồi) Tối hôm ý thi xong mình hí hửng sắp xếp đồ vào vali, nghĩ mai về quê nghỉ hè lâu dài (bảo lưu để sinh em bé luôn ) , mình sẽ xin bme ck cho về nhà mẹ đẻ chơi cho đã đời, còn kệ nó trên này làm gì thì làm. 9h tối, 2 đứa đang ngồi xem tivi thì thấy nó có điện thoại, nghe Anh anh, em em là mình đã biết ai gọi rồi. Thấy nó thay đồ mình mới hỏi “đi đâu ấy ?” . Nó nhăn nhở ” A đi chơi vs gái tý, vợ nhé “. Mình bảo Thằng điên, m lại đi vs cái H chứ gì. Nó mới xuống giọng kiểu nài nỉ “T đi 1 lát thôi rồi t về, xe nó hỏng mà muộn rồi nó ko biết làm tnao, m ở nhà chịu khó chơi 1m tý nhé, mẹ có gọi lên thì nói dối hộ t tý nhé”. Rồi đi chứ.
Ôi trần đời tôi ghét nhất là mấy loại nyc, em kết nghĩa, họ hàng xa …gì đó, đm xe hỏng ko biết đường dắt vào quán sửa xe à? hay đéo biết gửi xe mà đi xe ôm, đi taxi về còn gọi chồng bà ra đón làm gì? Bực phát khóc ( ai mang bầu thì biết , tâm lí nhạy cảm lắm ý ). Buồn quá nên mình mới tính xuống sân dạo loanh quanh tẹo cho thoáng nhưng đen thay đi đứng kiểu gì bị trượt chân ngã cầu thang. Chỉ nhớ là trượt chân trên cầu thang, lúc tỉnh lại thì đã thấy đang trong BV Phụ sản, nó thì ngủ gục bên giường,, cứ như phim Hàn Quốc ý. Mình sợ quá sờ vội lên bụng thì may quá Bí vẫn còn. Nó thấy động nên tỉnh dậy, mặt mũi thì lem nhem. Thấy mình mở mắt nhìn nó, nó sụt sùi “may quá vợ dậy rồi, anh sợ quá” vừa cảm động vừa buồn cười nhưng nhịn vì vẫn giận nó lắm.
Nằm viện gần 1 tuần thì đc về nhà, may quá Bí siêu nhân nên ko sao cả. Mình không thèm nói năng gì với nó. Mẹ mình xin nhà ck cho mình về ngoại chơi cho bme chăm sóc. mẹ ck mình cũng thương nên đồng ý. Nhà 2 đứa cách nhau có 3km thôi. Từ hôm ra viện mình chẳng thèm nhìn nó 1 cái, nó thì chắc cũng ăn năn hối lỗi nên xoắn xít xin lỗi, xưng hô thì cứ anh anh vợ vợ, mình kệ, vẫn mày tao. Nó bỏ mẹ học 1 tuần về nhà ngoại ở vs mình chứ. Tức chưa.
Nhà mình thì chỉ có anh trai vs mình, anh trai đi làm bên nước ngoài chưa về nên nhà ít người. Mặc kệ nó quan tâm, mình vẫn bơ. 1 lần thấy nó ngồi nt trên zalo, mình mới nói xoáy “lại nt vs e H à, hôm nay lại hỏng xe hay quên ko mang tiền thế, ra đưa về đi còn gì “. Nó mới lườm “điên à, anh làm cùng chỗ làm thêm, hỏi bh lên làm, ko tin cho xem này, từ giờ đừng nhắc đến H nữa, giờ chỉ có vợ vs con thôi “. Kinh chưa =))) mình nghe thế sướng lắm nhưng vẫn giả vờ bơ bơ. Đến tháng thứ 8 thì 2 vợ chồng về nhà chồng. Dù không đứa nào nói ra nhưng đều hiểu đã yêu nhau mất rồi.
Hôm mình trở dạ sinh Bí, làm chuyến taxi lên viện tỉnh mẹ ck đỡ đẻ cho luôn =))) Sinh em bé xong, mình ở nhà, anh trên HN học, nhưng tối nào cũng phải facetime về kiểm tra xem mình chăm con như nào, rồi cuối tuần anh về nhà với gia đình. Cứ bảo dân IT khô khan chứ chăm con khéo phết đấy, con khóc là dong dỗ khắp nhà, pha sữa, đóng bỉm như mẹ mướp luôn, con biết ê a thì bố nói to hơn cả con :))
Đến năm vừa rồi thì mình bắt đầu đi học trở lại vs k55, lúc ấy Bí nhà mình cũng được gần 1 tuổi rồi nên ông bà bảo 2 vch lên học để Bí ở nhà ông bà trông cho. Có con rồi mới biết xa có 1 tý thôi mà nhớ da diết. Anh chồng bảo” Thế mới biết lúc em mới sinh anh khổ vì nhớ 2 mẹ con thế nào”. Có lúc anh ấy đùa bảo “Nhớ à, hay làm đứa nữa đi” =)))))))) Hè năm nay mình chẳng học hè mà khăn gói về với con luôn.
Trong vòng có gần 2 năm thôi mà cuộc đời mình đã thay đổi chóng mặt như vậy rồi. Đấy, các bạn cùng trang lứa nhận bằng tốt nghiệp rồi mình thì mới hết năm 3, chồng con đuề huề :)) Nhưng mà mình không hối hận mà ngược lại đang rất hạnh phúc vì có Bí, có anh chồng bạn thân, có bme chồng tốt, bme đẻ thương. Cuộc sống cần gì nhiều hơn đâu 😀
Tâm sự của 1 sinh viên làm mẹ từ khi 20 tuổi!