Không có màn đánh ghen kinh hoàng như trong phim, không có tiếng gào thét khóc lóc như những gì mọi người hay đọc trên các báo mạng, cuộc đánh ghen của tôi rất… “nhân văn”.
Bạn đã bao giờ xem Cheaters của đài CBS (Mỹ) chưa. Đó là một chương trình gây sốc khi bỗng nhiên một ngày đẹp trời, bạn trở thành nhân vật bất đắc dĩ bị lôi lên truyền hình do vợ bạn nghi chồng ngoại tình.
Vợ tôi rất thích chương trình này. Cô ấy là một người ghen tuông vô cùng khủng khiếp. Vì thế mỗi lần xem Cheaters, cô ấy đều rất hào hứng, ngồi bình luận rồi phê phán như đó chính là câu chuyện của mình.
Rồi cô ấy cũng luôn đặt ra tình huống, nếu mình là nhân vật bị phản bội trong chương trình thì sẽ ứng xử như thế nào? Mỗi lần xem xong Cheaters, vợ tôi lại lôi ra một quyển sổ, ghi chép lại những kinh nghiệm xử lý tình huống mà theo cô ấy đó chính là: “Cẩm nang dạy đàn bà đánh ghen”.
Với những gì học được từ ti vi, sách báo, bạn bè, Facebook… vợ tôi áp dụng phương pháp “giữ chồng” rất chặt. Mọi hoạt động trong một ngày của tôi, cô ấy nắm rõ từng chi tiết… Mặc dù là giám đốc một công ty truyền thông lớn với đội ngũ nhân viên lên đến hơn 100 người, nhưng lúc nào tôi cũng có cảm giác gò bó, không tự do.
Nhân viên công ty ai cũng biết vợ tôi hay ghen. Trước đây, cô ấy còn đòi lên làm việc cùng để dễ bề kiểm soát nhưng tôi không đồng ý. Đổi bài, thi thoảng cô ấy lượn qua lượn lại cơ quan chơi, có khi làm thân với mấy chị em trong công ty nhưng ai cũng hiểu là để xây dựng đường dây “chân rết”, nhằm lấy thông tin quản chồng.
Nhưng “dao sắc không gọt được chuôi”, tôi vẫn có bồ. Đương nhiên tôi không dại gì dính vào gái cơ quan vì tai mắt khắp nơi. Người tình của tôi là một cô sinh viên vừa ra trường, nhân viên của một công ty đối tác. Lần đầu gặp em, tôi đã bị trúng tiếng sét ái tình vì em quá nhẹ nhàng, thân thiện, khác hẳn tính cách của vợ. Không những thế em còn sở hữu một suối tóc đen mượt, mềm mại. Mỗi khi được vùi mặt trong mái tóc đó, tôi chẳng muốn về nhà nữa.
Nhưng cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra. Vợ tôi bắt đầu hoài nghi về thái độ bất thường của chồng. Vì mê mẩn chương trình Cheaters, cô ấy đã lên kế hoạch vô cùng tinh vi để vạch mặt tôi.
Như thường lệ, hôm đó là vào tối thứ 3, tôi lao đến bên người tình như một cơn lốc cho thỏa những ngày mong nhớ. Người tình của tôi có thuê một căn chung cư nhỏ ở ven ngoại thành Hà Nội. Tôi coi đó là địa điểm lý tưởng để chúng tôi gặp mặt và ân ái. Đang gục mặt vào suối tóc của em thì tôi bỗng nghe tiếng nói bên ngoài vọng vào: “Cho thu tiền điện nào!”.
Nghe thấy vậy, người yêu tôi vội chạy ra mở cửa thì ôi thôi, đó không phải là nhân viên điện lực mà là vợ tôi cùng với ê-kíp quay phim chụp ảnh kéo vào. Tôi sững người khi nhìn thấy cảnh tượng này và tôi biết rằng mình sẽ là nhân vật chính bị vạch tội trong “chương trình” của cô ấy.
Không có màn đánh ghen kinh hoàng như trong phim, không có tiếng gào thét khóc lóc như những gì mọi người hay đọc trên các báo mạng, cuộc đánh ghen của tôi rất… “nhân văn”. Hai nhân vật là tôi và người tình bị tra hỏi về việc ngoại tình. Tất cả những hình ảnh, lời nói của đôi “gian phu dâm phụ” đều được vợ tôi chỉ đạo quay lại.
Trong bộ phim đó, tôi đã phải thú nhận mình phản bội vợ ra sao, nguyên nhân nào khiến tôi lại như thế, giờ tôi muốn giữ lại gia đình hay theo nhân tình… Vợ tôi đứng ngoài, mắt ráo hoảnh nhưng nhiều lúc thấy cô ấy bặm môi nhằm kiềm chế sự tức giận chuẩn bị bộc phát.
Xong xuôi, tôi chọn trở về với gia đình và xin lỗi cô nhân tình của mình, còn vợ thì không nói một lời nào. Nhưng choáng váng là hôm sau ở sảnh ngoài của công ty, vợ tôi đã cho chiếu toàn bộ những thứ ghi lại từ cuộc nói chuyện hôm qua trong sự ê chề của tôi.
Tất cả nhân viên trong công ty đều cảm thấy bất ngờ, họ nhìn tôi với ánh mắt vô cùng ái ngại. Khi tôi gọi điện yêu cầu vợ đừng làm trò đó nữa thì cô ấy buông một câu xanh rờn: “Anh có quyền của anh, tôi có quyền của tôi”.
Không dừng lại ở đó, cô ấy còn gửi băng sao chép đến gia đình nội ngoại hai bên và còn gửi cho cả giám đốc công ty đối tác – nơi người tình của tôi làm việc. Cô ấy còn đăng tải những thước phim được cắt ngắn từ buổi “đấu tố” hôm trước lên diễn đàn tâm sự của các chị em để mọi người thi nhau ném đá. Đương nhiên khuôn mặt của tất cả mọi người được che, trừ người tình của tôi.
Sau đó, tôi nghe giám đốc đối tác nói lại là cô người tình bé nhỏ vì không chịu nổi sự ê chề, nhục nhã đã xin nghỉ việc rồi về quê. Nhưng khi cả làng, cả họ cô ấy biết chuyện, cô ấy lại bỏ đi đâu nữa thì không ai biết. Còn về phần tôi, khi đã nếm đủ sự ê chề nhục nhã, tôi bỗng thấy ghê sợ vợ mình.
Tôi biết mình đã sai nhưng cũng không thể ngờ cô ấy dám làm một việc tày trời như thế. Đến công ty, tôi luôn phải chịu ánh mắt soi mói của mọi người. Đối tác dường như không còn coi trọng tôi như trước nữa.
Thỉnh thoảng ông bà nội ngoại lại gọi điện lên nhiếc móc tôi. Còn vợ thì vẫn điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra. Cuộc sống hàng ngày trôi qua vô cùng nặng nề. Nếu không vì đứa con, tôi đã bỏ đi đâu đó thật xa để không phải chịu đựng thêm được nữa. Giờ tôi biết làm sao đây? Có ai cho tôi lời khuyên không?