Là người hết lòng vì bạn bè, thích tụ tập nên tối nay tụi bạn vừa ới cái Hùng đã bỏ cả bữa cơm tối với vợ con mà đi nhậu với bạn. Lắc đầu ngán ngẩm vì chồng, Liên gọi với nhắc chồng:
– Anh nhớ về sớm đấy, đừng để mẹ con em phải chờ cửa.
– Biết rồi, cứ để cửa đấy. Tôi về sớm thôi.
Đến điểm hẹn, Hùng ăn nhậu với hội bạn xả láng mà không cần nhìn đồng hồ, còn Liên thì ở nhà cứ thấm thỏm vì đã 12h đêm rồi. Nằm ôm con ngủ mà Liên cứ lo, gọi điện anh không nghe, nhắn tin không trả lời. Sợ lão lại uống rượu về đi xe máy loạng choạng làm sao thì chết. Nằm thiu thiu ngủ thì có thấy cậy cửa, mở tủ. Nghĩ là trộm vào Liên sợ tái mặt nằm yên không dám động đậy kẻo chết.
Hoảng sợ, cô gửi liên tiếp cả trăm tin nhắn : “Cứu em với anh ơi, hình như nhà có trộm, em sợ lắm…”. Thế nhưng Hùng cũng không phải hồi vì bận… nhâu với bạn. Rượu chè chán chê đến 2h đêm Hùng mới đứng dậy ra về. Lôi điện thoại ra xem, thấy hơn 50 cuộc gọi nhỡ và 100 tin nhắn đều là của vợ. Hùng xem rồi chép miệng: “Làm trò!!”.
Về nhà, thấy cửa toang hoang, đồ đạc thì vứt ngổn ngang Hùng bàng hoàng lắm. Vội bật điện vào phòng vợ thì anh chết sững thấy vợ người đầy vết trầy xước, máu rướm đầy người nằm bất động, còn con gái 5 tuổi thì bị nhốt trong nhà tắm. Sốc về điều khủng khiếp vừa xảy ra, Hùng thả con ra hỏi nhưng nó sợ không nói được câu gì. Đỡ vợ dậy, gọi mãi Liên mới tỉnh mà ứa nước mắt trách chồng:
– Sao giờ anh mới về, em đã cầu cứu anh…
– Anh xin lỗi. Chuyện gì đã xảy ra với mẹ con em thế này??
– Trộm… trộm lấy hết tiền rồi, nó hiếp đánh em thậm tệ. Con bé… con bé không sao chứ??
– Trời đất ơi, anh bắt được thằng đó anh sẽ giết nó. Con bé ổn, nó chỉ hơi hoảng sợ chút thôi.
– Em cố lên, anh sẽ đưa em đi viện. Xin lỗi vợ. Lẽ ra anh không nên bỏ mẹ con em ở nhà mà đi thâu đêm như thế.
Đưa vợ vào viện cấp cứu, ngồi ôm con chờ đợi Hùng khóc vì hối hận. Hơn tiếng sau bác sĩ đi ra thông báo
– Vợ anh đã ổn, nhưng cô ấy bị tấn công tình dục quá mức sau này phải điều trị tâm lý. Anh nên quan tâm tới vợ 1 chút.
– Dạ, cảm ơn bác sĩ.
Vào với vợ, nhìn những vết bầm tím khắp người vợ, đôi mắt mệt mỏi, giọt nước mắt vẫn còn đọng trên khóe mắt Hùng biết đêm qua vợ đã đau đớn, tủi nhục thế nào. Chính anh, chính anh đã tạo cơ hội cho thằng trộm biến thái đó làm hại vợ anh. Nếu anh về sớm, thì mọi chuyện đã khác nhưng có lẽ mọi thứ đã quá muộn rồi…
Vợ mê sảng, la hét 1 cách hoảng sợ khiến Hùng phải ôm chầm lấy vợ an ủi. Tỉnh dậy, cô ôm chầm lấy chồng run rẩy:
– Anh ơi, đừng bỏ em đi nữa. Em sợ, sợ người đó quay lại cưỡng bức em lắm. Em chết mất.
– Có anh đây rồi, anh sẽ bảo vệ em, không kẻ nào làm hại được em nữa đâu. Xin lỗi vợ, là tại anh.
Lau giọt nước mắt trên má vợ, Hùng tự hứa với bản thân sẽ không nhậu nhẹt, bỏ bê vợ con nữa. Từ giờ anh sẽ ở bên bảo vệ, chăm sóc vợ để chuộc lại những lỗi lầm anh đã gây cho cho Liên.
Theo WTT