Ngày xưa chỉ một cái nắm tay cũng khiến mấy đêm liền thao thức, ngày nay dù có lên giường cũng mơ hồ mối quan hệ với người trước mặt là gì…
Với một thứ mà người ta không còn sống chết muốn có, vậy đâu còn sâu sắc sự thành tâm. Tình yêu nhàn nhạt nương theo những nhịp sống thường ngày, đến lúc chia tay cũng không có lý do để rơi nước mắt. Hiện đại khiến tình yêu trở nên rẻ rúm và không đáng tin nữa rồi sao ?
1. Yêu nhau sao cho đủ thủ tục, rườm rà
Sáng một tin nhắn, trưa một tin nhắn, tối một cuộc gọi, sự quan tâm dần bị công nghệ hóa. Người này phải đưa đón người kia đi làm, đi đâu cũng cần báo cáo, cùng lên trang cá nhân đặt chế độ hẹn hò, lúc hôn nhau cũng chụp hình đăng mạng.
Yêu một người mà vẫn thấy một mình, nếu không chứng minh cho cả thế giới, đôi khi chính mình cũng tự nghi ngờ mối tình của hai đứa
2. Tình yêu không nhất thiết phải đẹp như phim nhưng cũng đâu cần ngày càng thực dụng đến chán trường như vậy
Gặp nhau, xin số, hẹn riêng, vài lần cưa cẩm, thế là yêu, một công thức chung cho rất nhiều mối tình. Người ta chẳng còn thẹn thùng, chẳng ngượng ngùng, chẳng đắn đo, chẳng lắng lo đúng theo muôn vàn cảm xúc.
Tình yêu nhanh và vồ vập quá lại hoá nhạt nhòa. Lúc buông lời từ giã, ta không nói cùng nhau mà trên trang cá nhân luôn dài ngoằng những bản tình ca hoặc tố tình sướt mướt.
Có những chuyện chỉ cần không còn âm thầm sẽ không còn đẹp nữa, tình yêu ồn ào thì gốc rễ khó sâu.
Con người hiện đại ngày càng vô tâm, thứ ấy ngấm ngầm giết chết những mối liên kết giữa người với người trong vô thức.
Những thứ đồ công nghệ dù tiện lợi nhưng biết mấy thành tâm, những thứ sinh ra để phục vụ con người mà giờ đây người ta chuyển sang giao phó hoàn toàn cho nó.
4. Người ta sợ yêu và sợ dấn thân, nên những cảm xúc khi yêu chỉ lưng chừng rồi mất
Ai cũng sợ người kia sẽ không yêu mình nhiều như họ, họ bất mãn nếu bản thân chịu sự chút thiệt thòi.
Rồi sợ đau, sợ tổn thương, sợ nước mắt, người ta chọn cách cô độc để bảo vệ bản thân. Người ta sợ yêu và sợ dấn thân, nên những cảm xúc khi yêu chỉ lưng chừng rồi mất.
5. Đến rốt cuộc chỉ nhớ cảm giác yêu thương của mối tình đầu
Yêu cũng dễ mà chia tay cũng dễ. Buông tay nhau như thể một thói quen, dù trong lòng ra sao cũng không bận tâm níu kéo. Càng trưởng thành người ta càng kiêu ngạo không cho phép bản thân quỵ lụy.
Cứ cho qua, cho qua, chưa kịp yêu trọn người này thì đã mơ hồ mất nhau và trôi về một tình yêu mới. Đến ruốt cuộc, chỉ nhớ nổi cảm giác yêu đương của mối tình đầu.
6. Tình yêu không còn là sự gắn bó từ bên trong, đó chỉ là sự đồng hành hời hợt
Ngày xưa chỉ một cái nắm tay cũng khiến mấy đêm liền thao thức, ngày nay dù có lên giường cũng mơ hồ mối quan hệ với người trước mặt là gì.
Người ta yêu nhau chẳng phải vì đã nhìn sâu trong trái tim ấy, chẳng phải vì tâm hồn chợt thấy nốt rung từ một nửa diệu kỳ.
7. Càng có nhiều cơ hội người ta càng có thể chia bớt sự quan tâm, tình yêu trở thành thứ có hay không cũng được
Với một thứ mà người ta không còn sống chết muốn có, vậy đâu còn sâu sắc sự thành tâm. Tình yêu nhàn nhạt nương theo những nhịp sống thường ngày, đến lúc chia tay cũng không có lý do để rơi nước mắt.
8. Mình chạy theo nhau bằng những ảo vọng bề ngoài, về những thứ tách rời người ấy
Càng ngày, tình yêu lại càng bị biến dạng, người ta chọn một người có thể an tâm xứng với mình mà chẳng để tâm xem nhân cách người kia liệu có làm bản thân hạnh phúc.
Trang sức chỉ có thể làm đẹp vẻ ngoài, nếu xem sự hào nhoáng của người kia làm trang sức trợ thân, ta làm sao hạnh phúc thật tâm được.
Theo Spiceee.net