Đọc những bài đánh ghen rồi những bài chửi rủa của các chị em về người thứ ba nói thiệt là em cảm thấy cũng không oan. Thế nhưng, đôi khi em nghĩ lỗi không hoàn toàn thuộc về người thứ ba hay người vợ. Lỗi chính là do sự tham lam, ham mới nới cũ của bọn đàn ông lăng nhăng.
Bởi nếu là người đàn ông đàng hoàng, có trách nhiệm thì chắc chắn không bao giờ ngoại tình. Vậy mà, người sung sướng nhất lại là gã đàn ông đó, vừa có vợ vừa có bồ. Vỡ lỡ ra thì đàn bà lại đánh nhau, còn hắn thì vô can. Thế đấy, cuối cùng người đau khổ vẫn là những người phụ nữ.
Nói thật, em cũng từng là người thứ ba, giờ lại ở vị trí người vợ bị phản bội. Em cảm thấy thật sự có nhân quả, có quả báo đó các mẹ, các chị. Thế nên bây giờ em hối hận lắm mà không biết phải làm sao.
Em cũng không muốn biện bạch hay thanh minh gì cho minh gì cho mình. Bởi vì rõ ràng là vì em ngu nên mới tin vào những lời đường mật của người đàn ông đã có gia đình để rồi trở thành người thứ ba, phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. Và nhận lấy cái kết cục như bây giờ.
Hồi đó, em mới ra trường vào làm trong công ty anh. Anh là người quản lý trực tiếp của em. Anh đẹp trai, dịu dàng, đĩnh đạc, luôn mang tư thế một người thầy, một người anh trai. Em rất ngưỡng mộ anh, càng ngưỡng mộ hơn nữa khi thấy anh rất tử tế, rất thương yêu vợ mình.
Nói thiệt, lúc đó em đã ước ao sẽ gặp một người đàn ông giống anh để cưới làm chồng. Nhưng em thề là em không hề có tí ti ước mơ gì về anh. Em vẫn biết cái gì có thể ăn và cái gì là đồ cúng. Và dĩ nhiên anh được xếp vào dạng đồ cúng không thể đụng vào.
Thế mà, không biết tại sao em lại giống như bị bùa mê thuốc lú của anh. Lúc anh tỏ tình với em, em hoàn toàn bất ngờ. Em không bao giờ tưởng tượng ra sẽ có ngày anh nói với em là anh thích em. Em vừa mừng vừa sợ và ngô nghê hỏi: “Tại sao anh lại nói vậy? Vợ chồng anh có chuyện gì à?”
Có lẽ em đã quá thần tượng anh đến nỗi không bao giờ nghĩ xấu về anh. Lúc đó, em chỉ nghĩ đơn giản chắc hai vợ chồng anh có chuyện gì đó buồn nên anh muốn có người chia sẻ tâm sự mà thôi. Và dường như đoán được ý nghĩ của em, anh thừa nhận rằng anh và vợ anh đang ly thân vì bất đồng quan điểm.
Anh nói anh buồn, muốn có người để nói chuyện. Nghe vậy, em thấy thương anh lắm. Em nghĩ em sẽ là người an ủi anh và khuyên nhủ anh quay về với vợ. Thế nhưng, càng nói chuyện với anh, em lại càng cảm thấy anh và em hợp nhau. Và em yêu anh lúc nào không hay.
Anh kể: “Vợ anh rất nóng tính, nhiều lúc không vừa ý điều gì là thẳng tay tát mặt anh giữa nơi công cộng khiến anh rất mất mặt”. Trời ơi, lúc đó em không thể tưởng tượng sao có người vợ có thể làm như vậy được. Rồi anh kể nhiều chuyện vợ anh quản lý anh, cằn nhằn anh đủ việc.
Lúc đó, em nói thiệt em cảm thấy chị vợ thật quá quắt, không giữ thể diện cho anh. Trong khi anh thì là một người tốt tính như vậy tại sao lại gặp một người vợ học thức thấp, tính tình nóng nảy như vậy chứ. Thế là em quay sang đồng cảm, thậm chí em bắt đầu cảm thấy tốt nhất anh nên chia tay sớm với chị vợ đanh đá kia đi.
Thế rồi sau một thời gian cưa cẩm, em chính thức thành bồ nhí của anh. Yêu nhau, anh hứa sẽ bỏ vợ cưới em khiến em tin anh tuyệt đối. Tuy có cảm giác áy náy với vợ anh và lo sợ mọi người cười chê, thế nhưng tình yêu đã làm em mờ mắt. Em ngụp lặn trong hạnh phúc của mối tình lén lút. Lúc yêu nhau, anh chăm chút cho em từng ly từng tí, em cảm thấy em là người con gái may mắn nhất trần gian. Vì vậy, em cũng không ngại ngần trao thân cho anh.
Lúc đó, em chỉ muốn nhanh nhanh chóng chóng trở thành vợ chính thức của anh mà thôi. Em nghĩ em và anh sẽ hạnh phúc mãi mãi.
Thế nhưng cưới nhau rồi, ở vị trí người vợ rồi, em mới dần hiểu ra con người anh. Anh là một người ích kỷ, sống chỉ biết cho bản thân mình, lại vô trách nhiệm, gia trưởng. Mà tệ nhất là anh là người đa tình từ trong máu. Xung quanh anh không bao giờ ngớt những cô bạn thân, cô em gái, cô em đồng nghiệp, cô em kết nghĩa.. mà em không bao giờ được phép biết đến. Nếu em có tỏ ý nghi ngờ thì anh sẽ nạt: “Đó là mối quan hệ công việc của anh, em không có quyền can thiệp”. Đôi khi em có cảm giác anh xem thường em, giống như do em đã từng là bồ nhí của anh nên em không có quyền ghen tuông với các cô bạn gái của anh vậy.
Giờ em mới hiểu cảm giác của vợ cũ của anh. Nói thiệt lúc này em nghĩ vợ cũ anh chắc cũng mừng vì đã rủ bỏ được gã chồng vừa gia trưởng, vừa lăng nhăng như anh. Chỉ có em là ngu dại, tưởng rằng nhặt được của quý ai ngờ là bãi phân trâu.
Giờ em hối hận lắm, nhưng tất cả đã muộn màng rồi. Nhiều lúc em cũng nghĩ đến việc ly hôn, nhưng xui cho em là em đã có con với anh. Giờ mà em ly hôn thì con em sẽ mất cha vì chắc chắn anh sẽ cưới ngay cô bồ nhí của anh bây giờ. Đêm nào em cũng nằm ôm gối và chỉ biết khóc. Em biết đó là quả báo mà em phải nhận vì đã giựt chồng người khác. Thế nên em phải ráng chịu.
Vì vậy, xin các chị cũng đừng đay nghiến người thứ ba nhiều quá. Đôi khi họ cũng như em, chỉ là nhẹ dạ cả tin mà thôi. Cái người đáng trách nhất chính là người đàn ông không chung thủy kia. Không chỉ làm khổ vợ, khổ con mà còn làm khổ biết bao người con gái khác yêu thương họ.
Em hy vọng câu chuyện của em sẽ là hồi chuông cảnh tỉnh cho các cô gái trẻ người non dạ: “Đừng bao giờ tin vào lời của những gã đàn ông có vợ. Một người đàn ông sẵn sàng bỏ vợ để quen với bạn thì cũng dễ dàng bỏ bạn để đến với một cô bồ mới trẻ đẹp hơn”.