Tôi đồng ý yêu Hải vì gia đình anh cũng thuộc có điều kiện. Bố mẹ là những người buôn bán có tiếng. Và tất nhiên cả Hải và tôi đều đang đi học nên chưa kiếm ra tiền, những gì anh có hiện tại đều là do bố mẹ chu cấp.
Năm thứ 3 đại học tôi nhận lời yêu Hải. Vốn xuất thân trong một gia đình khá giả lại là cô gái xinh đẹp nên tôi được khá nhiều chàng trai theo đuổi. Và tất nhiên khi chọn người yêu tôi cũng kén khá kĩ.
Tôi đồng ý yêu Hải vì gia đình anh cũng thuộc có điều kiện. Bố mẹ là những người buôn bán có tiếng. Và tất nhiên cả Hải và tôi đều đang đi học nên chưa kiếm ra tiền, những gì anh có hiện tại đều là do bố mẹ chu cấp.
Suốt 1 năm yêu nhau hai đứa đã cùng đi chơi rất nhiều nơi, anh cũng tặng nhau rất nhiều món quà đắt tiền. Tất nhiên tôi hiểu được giá trị của mình nên vẫn kiên quyết giữ gìn bản thân chứ không vội vàng trao thân dù nhiều lần Hải đã muốn tiến tới.
Ra trường, tôi đi làm ở công ty mà bố mẹ đã nhắm sẵn cho. Công việc khá nhàn nhã, lương cao và rất được ưu ái. Tôi và Hải vẫn yêu nhau, anh về làm quản lý ở cửa hàng điện máy khá to ở trung tâm thành phố. Đây là cửa hàng của bố mẹ anh.
Trong thời gian này tôi được giám đốc công ty mình đang làm để mắt tới. Anh là người đàn ông thành đạt và rất có tài. Mới chưa đầy 30 tuổi nhưng anh đã có trong tay 2 công ty, một chuỗi nhà hàng và 3 chiếc spa lớn. Vài lần anh rủ tôi ra ngoài cà phê và Hải đã biết được điều đó.
Hải bắt đầu ghen tuông, thường xuyên nhắn tin cho tôi. Khi ấy anh vẫn đang đi chiếc xe ô tôt cũ của bố. Tôi cũng bắt đầu đặt hai người đàn ông ấy lên bàn cân so sánh. Hải không có tài, anh phụ thuộc vào gia đình nhiều hơn là thực lực của chính anh. Nếu xác định đến với anh thì sau này có lẽ chúng tôi cũng chỉ là những đứa con ăn bám bố mẹ dưới con mắt người đời. Như thế liệu cuộc sống có thể sung sướng mãi mãi được không? Đúng là anh rất yêu tôi nhưng tôi có quyền lựa chọn mà.
Thấy tôi thường xuyên bước lên chiếc xe sang của giám đốc Hải dường như cũng hiểu ra chuyện. 1 tuần sau anh đến trước cổng công ty đón tôi. Anh gọi điện bảo: “Em ra ngoài đi, hôm nay anh chở em đi chơi. Anh có điều bất ngờ dành cho em”.
Ra đến cổng đúng là tôi bất ngờ thực sự khi nhìn thấy anh đang đứng cạnh chiếc ô tôi mới cứng:
– Anh mới mua xe đấy.
– Bố mẹ cho anh đổi xe à.
– Ừ, đây là công bố trả cho anh từ khi anh quản lý cửa hàng. Nó có giá trị 2 tỷ đấy. Anh đưa em đi chơi nhé.
Tuy nhiên lần này tôi nghĩ đã đến lúc dứt khoát với anh rồi:- Em xin lỗi, em nghĩ mình không thể tiếp tục được nữa. Em thấy tình cảm của mình không còn được như ban đầu… Có lẽ mình dừng lại ở đây thôi anh ạ.
– Em…
Đúng lúc ấy giám đốc ra đón và tôi bước lên xe của anh ấy. Giờ thì chúng tôi sắp làm đám cưới và anh cũng yêu thương tôi hết lòng. Từ khi yêu anh, được anh tạo cơ hội cho thử sức mình nên tôi giờ đã thành một người giỏi về chuyên môn thực sự chứ không phải chỉ là đứa con gái nhà giàu được bố mẹ dọn đường sẵn cho nữa.
Tôi vẫn làm trợ lý cho chồng sắp cưới nhưng bản thân tôi cũng đang quản lý 2 spa của riêng mình. Bản thân tôi nghĩ, nếu cứ mãi yêu Hải chưa chắc tôi đã có được thành quả như ngày hôm nay, chưa chắc tôi đã tự đứng vững được bằng chính đôi chân của mình. Chia tay Hải không phải là sai mà là quyết định sáng suốt với tôi khi đó phải không mọi người?
Nguồn: Sưu tầm.
Xem thêm:
Theo SKCĐ