25 tuổi, trải qua một vài mối tình và tất cả đều không đi đến hồi kết, bản thân thích một mình và chưa bắt đầu với một tình yêu mới.
Điều đó không có nghĩa là bất cần, cũng chẳng phải là nhất định sống mà không cần yêu, đơn giản chỉ là việc chờ đợi một tình yêu vừa đủ. Tức là đủ kiên nhẫn, đủ yêu thương, đủ bảo vệ, đủ cần nhau… để xây dựng một mái ấm.
25 tuổi không phải là tình yêu của tuổi 17, 20 hay 23… tình yêu không phải “yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên”, cũng không phải “thiếu anh em không thể sống nổi”. Tình yêu tuổi 25 đi liền với hiện thực, không còn mơ mộng hay ước mơ viển vông nhiều.
25 tuổi người ta thích sống trong cái bộn bề, thỉnh thoảng cần không gian thì tìm cho mình một góc riêng. Dù bố mẹ có thỉnh thoảng nhắc về chuyện lập gia đình, dù bạn bè đã kết hôn từ lâu, dù mỗi ngày mở facebook ra, ảnh cưới tràn ngập khắp nơi, ảnh con cái thì không kể xiết thì bản thân vẫn lựa chọn độc thân, trước khi chọn… nhầm người. Độc thân có gì là không tốt!
Độc thân thì buổi sáng chuẩn bị bữa sáng, pha cốc cà phê nhấp một mình hoặc tạt vào một quán cóc nào đó ngồi nhâm nhi cho đỡ phần cô lẻ rồi lại vội vàng đến văn phỏng. Buổi trưa chuẩn bị một phần cơm thật ngon, chiều về thảnh thơi lựa chọn làm những việc mình thích.
Tuổi 25 không có người yêu cũng chẳng còn là gánh nặng, cũng không kỳ vọng nhiều, biết chắc là một ngày nào đó tình yêu sẽ đến, điều quan trọng nhất bây giờ là thảnh thơi chờ đợi mà thôi. Trong lúc đó thì sẽ cố gắng thật nhiều trong công việc, đủ tài chính để bản thân được sống đủ đầy, sẽ gửi tiền về cho bố mẹ mỗi tháng, sẽ lập một cuốn sổ tiết kiệm, mua những món đồ mình thích, chăm sóc bản thân để lúc nào cũng cảm thấy mình thật khỏe, thật xinh…
25 muốn kết hôn nhất định phải tìm một người tốt để gả. Gả đúng một người đàn ông tốt thì ngày nào cũng là ngày lễ tình nhân, gả nhầm thì ngày nào cũng là… tết thanh minh. Gả cho một gã lười thì ngày nào cũng là… quốc tế lao động, gả cho một kẻ lăng nhăng thì ngày nào cũng là tết độc thân. Còn gả cho một kẻ lừa đảo thì ngày nào cũng là… cá tháng tư. Vậy việc gì phải vội vàng? Thà chờ đợi một người đàn ông tốt mà lâu lâu còn hơn là gả bừa cho một người mà biết rõ mình sẽ không hạnh phúc.
Người ta bảo 25 tuổi đã thành “gái già” nhưng thật ra 25 tuổi vẫn còn trẻ và lạc quan lắm. Ngã đau cũng dửng dưng mà đứng dậy, buồn cũng ngủ một giấc là biến mất, khổ đau cũng vượt qua dễ dàng. 25 tuổi yêu bản thân nhiều hơn, thương bố mẹ nhiều hơn, có thể từ bỏ một người không mang đến niềm vui cho mình, chứ nhất quyết không thể hủy hoại bản thân vì một người không xứng đáng.
25 tuổi độc thân thì dành thêm thời gian để đi du lịch cùng bạn bè hoặc một mình, học một lớp nấu ăn, cuối tuần lang thang những quán café phố cổ hoặc tự thưởng cho mình một giấc ngủ thật sâu sau một tuần bận rộn…
Thật ra, mới 25 tuổi thôi mà, làm gì cũng đừng nên miễn cưỡng – yêu cũng vậy.
Theo ohman