Tôi biết Vinh chẳng yêu đương gì tôi nhiều, anh lợi dụng tôi là chính nhưng không có cách nào dứt ra.
Tôi quen Vinh qua một diễn đàn trên mạng, thú thực tôi không hi vọng gì vào mối quan hệ ảo này, nhưng phần vì rảnh rỗi, phần vì có chút tò mò, nên tôi nhận lời gặp Vinh ngoài đời thực.
Quen nhau hơn 1 tháng, tôi thích và say mê Vinh, chẳng bao lâu sau, Vinh thành người tình của tôi.
Nói thêm về bản thân, tôi 40 tuổi, đã ly dị, hiện là trưởng phòng truyền thông của một doanh nghiệp lớn. Vinh kém tôi 9 tuổi, hiện chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường.
Chúng tôi lén lút hẹn hò, vì tránh dư luận nhòm ngó sẽ không hay. Tôi thích thú với cách mà cậu ta nói chuyện, tán tỉnh và chinh phục mình. Tôi không phải phụ nữ xấu, càng không phải phụ nữ kém cỏi, thế nhưng tôi hoàn toàn đánh mất mình khi ở bên chàng trai đó.
Vinh khá hoàn cảnh, mức lương chẳng đù để anh chi tiêu ở chốn phồn hoa đô hội này. Từ ngày hẹn hò với tôi, tôi lo cho anh gần như tất cả. Từ tiền phòng trọ, sinh hoạt phí, đến những lần đi ăn chơi cũng đều do tôi chủ động chi trả.
Thú thực, người phụ nữ như tôi, tôi không tính toán gì tiền bạc, tôi chỉ coi trọng tình cảm mà thôi.
Thế nhưng yêu nhau một thời gian, tự bản thân tôi bắt đầu mệt mỏi. Người tình quá dựa dẫm vào tôi, tôi phải gồng mình nên lo mọi thứ chi tiêu. Chẳng biết từ bao giờ, Vinh sinh ra thói phụ thuộc hoàn toàn vào tôi. Từ niềm hạnh phúc yêu đương, tôi bắt đầu khánh kiệt dần. Tôi quá vất vả làm việc để lo cho hai người, trong khi đó, bạn trai tôi đang tuổi phơi phới nên cứ ngày càng đẹp ra. Lần đầu tiên tôi cảm nhận thấy sự khác biệt tuổi tác hiện ra qua vẻ ngoài của hai đứa. Tôi hoang mang và lo sợ thực sự.
Nhiều lúc tôi thấy chán lắm, mới đầu tôi chỉ xác định yêu đương chơi bời cho đỡ buồn chán, nhưng giờ đây, thú thật tôi có tình cảm thực sự với Vinh. Tôi biết anh chẳng xác định sẽ lấy tôi, nhưng giờ tôi không biết nên dừng lại thế nào. Tôi cảm giác Vinh chỉ đang lợi dụng tôi mà thôi, tôi nên làm gì để thoát khỏi tình cảnh hiện nay bây giờ, xin hãy cho tôi lời khuyên?