Tôi vẫn luôn băn khoăn trước việc con hư, chồng hư, chồng ngoại tình thậm chí kể cả việc không thể sinh nở cũng là lỗi tại đàn bà. Vậy đàn ông rốt cuộc đến thế giới này có vai trò gì?
Ngoài việc đảm đương công việc nội trợ, chăm sóc con cái người phụ nữ còn bị xem là nguồn cơn của mọi vấn đề xảy ra trong gia đình.
Dịp Tết dương lịch về rồi, bác tôi từ quê lên chơi. Nhìn vẻ mặt bác buồn rầu, tôi hỏi chuyện mới hay, con trai bác sa vào nghiện ngập, hư hỏng. Bác nói rằng: “Tất cả đều do con vợ nó mà ra”.
Thực ra, tới giờ bác tôi vẫn không chịu nhìn nhận vào thực tế, con trai bác vốn hư hỏng, nghiện ngập từ trước khi cưới chị dâu. Tôi cứ tưởng, cưới vợ rồi anh sẽ vì hạnh phúc mà thay đổi, nhưng nào ngờ…
Nghe bác nói mà tôi thấy thương chị dâu, thực ra, chị dâu tôi hiền lành, rất mực yêu thương chồng con. Bởi chị quá hiền, nên bị gia đình bác tôi bắt nạt, nhưng chị vẫn một mực nín nhịn.
Mọi chuyện sai trái, mọi sóng gió trong gia đình đều do phụ nữ gây ra, tất cả là do phụ nữ không khéo, không khôn ngoan, thiếu công dung ngôn hạnh. Cánh đàn ông mà chúng ta gọi là chồng, thì dù có rượu chè bê tha, dù không kiếm nhiều tiền bằng vợ, phụ nữ chúng ta, gọi chung là các bà vợ vẫn phải coi và gọi là trụ cột của gia đình.
Nhiệm vụ của trụ cột gia đình là đóng góp một khoản tiền nhất định hàng tháng, vui thì đưa, không vui thì đừng có hỏi nhé. Bí quá có hỏi thì bảo đúng là đàn bà, lúc nào cũng tiền tiền, không nghĩ được cái gì hơn!
Có thể thấy rằng, người ta nghiễm nhiên coi nguồn cơn mọi chuyện là do phụ nữ, nhưng họ không tự hỏi rằng: “Đàn ông sinh ra làm gì?”, “Đàn ông có vai trò gì trong cuộc hôn nhân này?”.
Rõ ràng, khi mọi chuyện xảy ra, đàn ông mới là người châm ngòi cho tất cả. Người đàn ông không giữ được lập trường, bản lĩnh để rồi rơi vào cảnh “lầm đường lạc lối” nhưng người chịu tổn thương lại là người phụ nữ. Thực tế, có không ít người phụ nữ phải chịu đựng cảnh bạo lực vì họ sợ điều tiếng, cũng có rất nhiều người đàn bà cam chịu vì nhà chồng mắng nhiếc, khinh rẻ bởi họ sợ bố mẹ đẻ lo lắng, họ quá yêu chồng…
Phụ nữ ơi! Đừng chấp nhận hy sinh một cách vô nghĩa như vậy nữa. Đã qua rồi cái thời đàn bà chỉ chăm chăm xó bếp, chăm chăm hy sinh. Hãy mạnh mẽ kiên cường lên, đừng ngại nói lên chính kiến của mình. Tôi tin rằng, khi chúng ta làm chủ được cuộc sống của mình sẽ không có ai dám phán xét, đổ lỗi cho chúng ta nữa.
Việc chăm con, việc lo lắng cho con thì mặc nhiên như hơi thở là việc của vợ, chồng vui thì chăm con, thì chơi với con, còn nếu mà chồng mệt thì vợ trông con đi để chồng đi nghỉ. Chồng đi uống rượu với bạn bè về say xỉn, thì việc đương nhiên là vợ phải đon đả, phải dịu dàng, phải hỏi han xem chồng mệt ở đâu, chồng cần ăn gì để vợ nấu cho chồng ăn. Chứ mặt mũi bí xị, cáu kỉnh là điều không thể chấp nhận, quả thật là không đúng đạo làm vợ tí nào cả.
Chồng không lăng nhăng, không bồ bịch, không vợ nọ con kia thì vợ phải thấy đó là điều may mắn, hạnh phúc nhất đời vì điều đó. Còn những thói hư tật xấu khác của chồng là điều hoàn toàn có thể chấp nhận được và đương nhiên là đàn ông thì phải thế chứ.
Nếu chồng mà làm việc nhà cho vợ thì đó là cái diễm phúc của các bà vợ lấy được chồng chăm chỉ chịu khó, còn nếu vợ bừa bãi lộn xộn thì đó quả là nỗi bất hạnh, là địa ngục cho một gia đình.
Để giữ hạnh phúc, yên ấm trong gia đình thì chồng có quyền và được phép nói những gì bực tức và không hài lòng ra ở mọi lúc mọi nơi. Còn vợ thì cố mà nhịn, đợi đến lúc hai vợ chồng vui vẻ thì nhỏ to để mong chồng hiểu ra mà xây dựng gia đình cho êm ấm.
Theo Vietbao