Đúng thật cái nguy hiểm nhất lại là thứ mọi người không bao giờ có thể ngờ đến.
Con bị nhiễm khuẩn, nhiễm vi trùng phải nằm viện đã đủ làm ruột gan mẹ đau xót. Huống chi phải từ biệt con thơ chỉ vì ăn phải một loại trái cây mà bất cứ nhà nào cũng có.
Tình cờ hôm qua em được một người bạn tag cho link này. Đọc xong mà ruột gan nóng bừng dù chẳng phải con mình đẻ ra. Theo nguyên văn, người này đưa tin:
“Hôm nay tại bệnh viện A Thái Nguyên , có một bé trai tử vong do hóc hột Nhãn.
Các mẹ chú ý , cẩn thận khi cho con ăn đừng để sảy ra những hậu quả đáng tiếc nhé !!!!
Chứng kiến cảnh mình là người ngoài còn rơi nước mắt
Cầu mong cho linh hồn cháu được siêu thoát”
Những hình ảnh này từ facebook Bích Beo, xem mà đau lòng các mẹ ạ :'( :'(
Chỉ nhìn những bức ảnh người này đưa thôi, em cũng rớt cả nước mắt dù con chẳng phải ruột rà gì với mình. Nhìn bố thất thần ôm con mà thấy rùng mình thay bởi mới hồi tháng rồi đây, đứa con trai 10 tháng của em suýt tí nữa cũng đã…
Khi ấy, đang chơi với con, nghe mùi cá cháy, em lật đật bỏ con, chạy vào bếp. Đang loay hoay trở cá, xử lý mùi khét thì sựt nhớ con. Bình thường, em chỉ đi một tẹo thì thằng bé đã khóc ré. Vậy mà mãi vẫn không nghe tiếng con. Linh tính chẳng lành, em bỏ dở chảo cá chạy lên nhà trên thì con đang ngồi đó, ú ớ, muốn ho mà chẳng ho được, mặt mày thì tím xanh.
Em lại gần, thấy vỏ nhãn còn dở, còn chùm nhãn trên bàn thờ ông địa thì đã lăn lông lốc. Nghi con hóc nhãn, em hét như điên rồi cuống cuồng lấy tay móc họng con. Móc một lúc, tay đưa ra thấy máu rướm em lại càng hoảng. Cũng may lúc nghe tiếng em la thất thanh, bố chồng em chạy xuống hỏi chuyện rồi dốc thẳng thằng bé xuống, vỗ lưng. Lúc ấy em chỉ còn biết đứng đó khóc lóc và đầu óc thì mụ đi, không biết phải làm gì. Một lúc sau thằng bé nôn ra cả sữa, cả hạt nhãn đen sì ra rồi khóc ré lên.
Bình thường con trớ ói, khóc ré em phát bực. Vậy mà sao hôm đó mừng còn hơn bắt được vàng, em ngồi phệt xuống đất, người cứ nhẹ lâng như đang trên mây.
Hôm nay, đọc tin bé hóc hạt nhãn phải ra đi em càng bàng hoàng. Thương con lắm. Mong con sớm siêu thoát nhé!
Sau tai nạn thương tâm này, mong rằng đừng bố mẹ nào làm lơ trước những điều tưởng chừng hy hữu này nữa. Thực sự, nó có thể xảy ra bất cứ lúc nào và với bất cứ đứa trẻ nào. Vì vậy, xin bố mẹ hãy nhớ cho:
Khi con hóc dị vật, có dấu hiệu ho dữ dội, da xanh tím, chân tay cứng, ú ớ hãy:
Nếu bé dưới 1 tuổi: Dùng cách vỗ lưng, ấn ngực
– Đặt con nằm sấp trên cánh tay trái hoặc đùi, hướng đầu con xuống mặt sàn. Cổ tay mẹ giữ chặt phần hàm của bé để cố định đầu con.
– Khum bàn tay còn lại vỗ dứt khoát nhiều lần vào vùng lưng giữa 2 xương bả vai của trẻ.
– Lật trẻ ngược lại và quan sát xem dị vật đã rơi ra chưa. Nếu có hãy dùng ngón tay để lấy ra. Nếu dị vật vẫn chưa bật ra, trẻ vẫn chưa thở được thì dùng 2 ngón tay ấn vào vùng thượng vị (vị trí trên rốn và dưới xương ức) và ấn mạnh 5 cái theo chiều từ trên xuống. Cố gắng giữ tư thế đầu trẻ thấp hơn ngực.
Nếu bé lớn hơn 1 tuổi: Dùng phương pháp Heimlich
– Để trẻ trong tư thế đứng người cúi về phía trước, bố mẹ đứng phía sau, hai tay ôm bụng sát trên xương ức (bàn tay ngoài nắm lấy nắm đấm của bàn tay trong lòng bàn tay này úp xuống) dùng cả thân người mình giật mạnh từ trước ra sau và từ dưới lên trên để làm tăng áp lực trong lồng ngực tống dị vật ra. Cần làm động tác nhanh và dứt khoát.
– Kiểm tra xem dị vật đã được rơi ra chưa. Tuyệt đối không dùng tay móc khi chưa thấy dị vật vì thao tác này có thể khiến dị vật rơi vào sâu hơn. Bố mẹ chỉ được dùng hai ngón tay lấy dị vật khi đã nhìn thấy.
– Tiếp tục đặt trẻ nằm xuống sàn nhà trong tư thế nằm ngửa nhưng đầu nghiêng. Sau đó lấy hai bàn tay ấn vào phía trên xương ức thật mạnh từng cái một. Sau mỗi đợt ép dùng 2 – 3 ngón tay để móc khoang miệng kiểm tra xem dị vật ra chưa.
Nếu trẻ lớn hơn bố mẹ có thể yêu cầu trẻ ho để đánh bật dị vật ra ngoài.
Sau khi sơ cứu, lập tức đưa trẻ đi bệnh viện khám lại.
Ngoài ra, khi cho trẻ chơi hoặc ăn những vật nhỏ đừng bao giờ để mặc trẻ nhé!