Nhìn cách cậu bé ngô nghê cười khi hỏi về cuộc sống, và lời thủ thỉ tâm sự khi nhắc đến ước mơ, ai cũng xót xa, thương cảm.
Mỗi người sinh ra đều có một ước mơ cho riêng bản thân mình. Có người mơ ước giàu sang quyền quý, người chỉ mong bình an, mạnh khỏe, và có người chỉ ước mơ được sống như một người bình thường. Đó là mong mỏi của những người kém may mắn, khi sinh ra cơ thể đã không bình thường như bao người. Câu chuyện về cuộc sống khốn khó và ước mơ giản dị của cậu bé mù sống nơi bìa rừng khiến người ta ngậm ngùi, xót xa khi nghĩ về những mảnh đời bất hạnh như thế.
Xem thêm:
https://www.youtube.com/watch?v=h8FCDoQWPjo
Khi được hỏi ở nhà cháu giúp được gì cho bố mẹ, vẻ mặt cậu bé tươi rói: “Cháu giặt được quần áo, cháu hái rau, cháu quét nhà, nấu cơm…”, nói rồi em loạng quạng đi chứng minh những điều em nói là thật. Nhìn cảnh đó, nhiều người khâm phục nhưng không giấu nỗi sự xót xa trong lòng.
Ngày bé Thiệp ra đời, bác sĩ bảo, mắt cháu không có con ngươi, để cháu cứng cáp rồi đưa cháu đi Viện mắt TW khám xem thế nào để có phương án chữa trị. Nay cháu đã 6 tuổi nhưng vì không có tiền nên cháu vẫn chưa 1 lần được đi khám. Thương con nhưng chị Ngát không thể đưa con đi viện khám vì cuộc sống quá khó khăn, đến kiếm miếng cơm bỏ bụng còn khó nên không dám nghĩ đến chuyện chạy chữa cho con
Thiệp nói rằng, em mơ được về làng đi học vì anh Thức kể đi học thích lắm, về làng được chơi cùng chúng bạn nữa. Ước mơ tưởng chừng rất giản đơn nhưng có lẽ, với cuộc sống khốn khó của gia đình, cậu bé cũng không thể hiện thực hóa được ước mơ nhỏ bé đó.
Nhìn cách bé ngây ngô trò chuyện, ngây ngô trả lời rồi lon ton chạy ra đường, ai cũng xót xa, cầu mong cho cậu bé có sức khỏe thật tốt, có thể nhận được sự giúp đỡ của nhiều tấm lòng hảo tâm để có cuộc sống tốt đẹp hơn.
Theo langnhincuocsong