“Hãy trả lại danh dự cho Thằng đánh máy”, “đánh máy là nghề nguy hiểm nhất Việt Nam” – Em thấy rất lạ là sao mọi người lại thương xót Em đến vậy, trong khi Em thấy mình may mắn.
Kính gửi: Các anh chị có quyền ký…
Lá đơn này được Em viết trong trạng thái hoàn toàn hạnh phúc. Vì vậy, việc từ chức của Em, hoàn toàn không có một động cơ hận thù, uất ức nào.
Em rất thanh thản.
Tại sao Em lại thanh thản và hạnh phúc? Nếu cứu một người bằng xây 7 tòa tháp thì đời Em đã xây được hàng trăm tòa tháp.
Người phụ nữ vừa được Em “cứu” là chị Phạm Hồ Quỳnh Trang, Trưởng phòng Giáo dục và đào tạo Hòa Vang, Đà Nẵng.
Chị ấy vừa ký công văn buộc tất cả các trường mầm non trên địa bàn phải mua sữa của 4 công ty trong danh sách đã được chỉ định.
Cái hay nhất là, 4 loại sữa ấy, dù có vài chữ cái “từa tựa” như các nhãn hiệu sữa nổi tiếng, nhưng lại cực lạ với đại đa số người tiêu dùng.
Đó là sữa Net sure pedia, Net sure Nutri IQ, Net sure Grow IQ Plus của Công ty thực phẩm Sa Co; sữa Gabagrow của Công ty TNHH VHCT; sữa Vita Dairy Kinder của Công ty CP 3 Sơn; sữa Ellac Grow của Công ty TNHH Khánh Chương.
Cái công văn chỉ bảo rất tận tình này, không hiểu sao lại làm cho phụ huynh tá hỏa. Chắc vì họ quen cho con mình uống sữa của công ty lớn như TH True Milk, Vinamilk.
Báo chí, như “thói quen xấu” của họ, tra hỏi rất nhanh.
Nhưng chị Trang còn nhanh hơn, khi chỉ tay sang Em – người mà xã hội gọi là trìu mến là Thằng Đánh Máy .
Chị Trang – một lãnh đạo thuộc cái ngành cần mô phạm và cẩn trọng bậc nhất – đã thanh minh rằng chưa đọc kỹ, nên ký công văn có… lỗi đánh máy.
Và lỗi đó, thật đen đủi, đã biến công văn này đi ngược hoàn toàn với chủ trương tốt đẹp, không hề vụ lợi của chị ấy.
Các anh đừng dùng những từ u ám như “đổ lỗi” và đừng nghe miệng lưỡi thiên hạ.
Tận đáy lòng, Em không hề hận chị Trang, dù Em mới bị điều chuyển công tác từ Si Ma Cai, Lào Cai vào tận Hòa Vang, Đà Nẵng có mấy ngày .
Chị ấy đã cho Em thấy rằng, dù xuất thân hèn kém và lao động tay chân, vinh quang là Em được cứu giúp người khác.
Tuần trước, khi Em còn công tác ở công an huyện Si Ma Cai, các anh ấy cũng đã cho Em cái vinh dự là được cứu người.
Khi Em bị ốm nằm ở nhà hơn một tuần, thì mới được biết rằng mình vừa “biến không thành có” trong công văn gây rúng động xã hội “16 trẻ em bị bắt cóc, lấy nội tạng”.
Cái anh ký công văn đó, cũng là người làm trong lĩnh vực cần cẩn trọng vô cùng. Nhưng ai mà chả có lúc lơ đãng (có vị chỉ lơ đãng một tí là làm bay hơi cả trăm tỷ).
Việc Em nhận lỗi cho anh ấy cũng là phải đạo. Mình chân đất mắt toét, đâu có gì để mất. Nếu bị kỷ luật thì cùng lắm Em bị giáng chức từ Thằng Đánh Máy xuống Thằng Gõ Chữ. Các anh ấy mà mất mát thì mới khổ….
Ngày xưa, cụ Nam Cao bảo: “Sự cẩu thả trong bất cứ nghề gì, cũng là một sự bất lương rồi. Nhưng sự cẩu thả trong văn chương thì thật là đê tiện”.
Đấy là ngày xưa thôi. Thời thế đã thay đổi. Bây giờ có vị dâng cả con gái cho sếp, ăn không từ một thứ gì của dân, mà họ đâu thấy đê tiện, vẫn nghênh ngang mũ cao áo dài.
“Hãy trả lại danh dự cho Thằng đánh máy”, “đánh máy là nghề nguy hiểm nhất Việt Nam” – Em thấy rất lạ là sao mọi người lại thương xót Em đến vậy, trong khi Em thấy mình may mắn.
Làm gì có nơi khác trên thế giới này, một nhân viên quèn lại được các sếp trọng dụng như ân nhân? Trong những tình huống ngặt nghèo nhất, họ luôn cần em đóng thế.
Sau sóng gió, họ cũng không đối xử tệ bạc với Em bao giờ. Bằng chứng là Em không bao giờ bị sa thải, dù ai cũng biết Em liên tục mắc những “tiền án, tiền sự” mới.
Thưa các anh chị!
Em viết đơn xin từ chức đúng một tuần sau thời điểm anh Hoàng Xuân Vinh đoạt chiếc Huy chương vàng kỷ lục Olympic.
Em hiểu rằng, giống các vận động viên khôn ngoan, mình nên dừng lại khi phong độ chưa tuột dốc.
Ngày hôm qua, em thấy vinh quang “gánh tội thay” của một Thằng Đánh Máy có dấu hiệu bị đe dọa bởi một cao nhân mới xuất hiện có tên là Tự Nguyện và Thất Lạc.
Chả là, nhiều nông dân nghèo xơ xác ở Hậu Lộc, Thanh Hóa đang bị cán bộ đẩy vào “bước đường cùng” khi thu hàng chục khoản đóng góp tai ác mỗi năm.
Có gia đình nghèo bị tịch thu cả giường ngủ vì không có tiền đóng phí. Có gia đình liệt sĩ nghèo bị treo chế độ hộ nghèo chỉ vì tội…quá nghèo không xoay đủ tiền đóng góp.
Tuyệt vời! Em thấy các cán bộ thôn xã ấy sử dụng hai “cao nhân đóng thế” là Tự Nguyện và Thất Lạc còn kỳ diệu hơn cả các sếp đã sử dụng Thằng Đánh Máy như Em.
Thưa các anh chị!
Nếu Em không từ chức bây giờ, thì trong cuộc đua vô tiền khoáng hậu với những Cascadeur (diễn viên đóng thế) chuyên nghiệp như Đúng Quy Trình, Hiểu Nhầm, Tự Nguyện, Thất Lạc… Em sẽ thua trắng chiếu.
Khi viết lá đơn này, em đã leo lên tầng rất cao của Tòa nhà hành chính 2.300 tỉ mới xây, mà TP. Đà Nẵng đang có ý định xin ý kiến để chuyển nhân viên sang một tòa hoành tráng khác.
Ý định của em là vào một phòng nào đó “thiếu dưỡng khí” và “bị nóng” của tòa nhà, để sự bức bối đó giúp em quyết tâm nhanh hơn trong việc hoàn thành lá đơn day dứt này.
Đáng tiếc là em không tìm thấy sự bức bối đó, nên em đành ký đơn trong hạnh phúc, sau 24 giờ ngắm nghía toàn cảnh thành phố đáng sống nhất Việt Nam.
Kính chúc các anh chị khỏe, sớm tìm được những Cascadeur đóng thế hoàn hảo nhất trên con đường thăng tiến của mình.
Kính đơn
Nguyên Thằng Đánh Máy