Nhiếp ảnh gia nổi tiếng người Pháp Eric Lafforgue đến Triều Tiên và liều lĩnh ghi lại được nhiều hình ảnh về cuộc sống, con người đất nước này bằng camera giấu kín, bất chấp lệnh cấm của Chính phủ và sự kiểm soát ngặt nghèo của nhân viên an ninh.
Đây là những bức ảnh cuối cùng trong chuyến thăm gần đây nhất của Eric Lafforgue sau 6 lần ghé thăm. Ngay sau đó, ông bị cấm nhập cảnh do họ biết ông đã có những bình luận về Kim Jong-il.
Mục đích của ông khi chụp những tấm hình này, là mong muốn cho mọi người thấy được cuộc sống của người dân Bắc Triều Tiên – trước hết đó là những người bất hạnh, chứ không phải là những robot vô hồn mà họ thể hiện trên những bức ảnh tại các cuộc diễu hành.
Quân đội Bắc Triều Tiên được cho là có địa vị cao nhất thế giới, nhưng trên thực tế những người lính thường phải đảm nhận công việc tầm thường hơn so với cầm vũ khí.
Chính phủ Bắc Triều Tiên cấm chụp ảnh những người thiếu ăn như người đàn ông này…
…hoặc cậu bé này.
“Xếp hàng – loại hình thể thao quốc gia đối với người dân Bắc Triều Tiên.” Trong bức ảnh này, mọi người xếp hàng chờ đến lượt của mình lên xe lên xe buýt.
Các nhà chức trách Bắc Triều Tiên ghét những hình ảnh chụp binh lính của họ đang nghỉ ngơi. “Bức ảnh này chắc chắn đã góp phần vào việc làm cho tôi bị trục xuất khỏi đất nước này.” – Lafforg nói.
Bắc Triều Tiên không muốn giới thiệu thấy quân đội của họ. “Cảnh tượng ảnh như vậy có thể nhìn thấy thường xuyên ở đó. Nhưng cấm chụp ảnh.
“Người đàn ông này ngủ bên bờ biển tại Chilbo. Hướng dẫn viên của tôi yêu cầu tôi loại bỏ hình ảnh này, bởi vì ông sợ rằng mọi người sẽ nghĩ rằng người đàn ông này đã chết. Không, ông ấy vẫn còn sống.”
“Khi đi xe buýt đến Chongjin, một khu vực đang bị nạn đói, máy ảnh của tôi đã bị tịch thu. Khi tôi nhìn thấy những người trên đường phố, tôi mới biết tại sao.”
“Tại Kaesong, gần khu phi quân sự, khách du lịch lưu trú trong tổ hợp khách sạn xây dựng từ những ngôi nhà ở cũ. Hướng dẫn viên nói rằng bên ngoài tất cả đều như nhau. Không, điều này không đúng như vậy.”
“Đây là những bức ảnh phổ biến ở phương Tây. Viết rằng người Bắc Triều Tiên phải ăn cỏ. Hướng dẫn viên sẽ mất tự chủ nếu bạn chụp bức ảnh như vậy.”
“Người dân Bắc Triều Tiên hơi một chút hoang tưởng. Hướng dẫn yêu cầu tôi loại bỏ hình ảnh này, bởi vì họ tin chắc chắn rằng tôi sau đó sẽ nói rằng đây là những người vô gia cư, nhưng thực ra họ chỉ đang nghỉ ngơi.”
“Mọi người về nông thôn tham gia các hoạt động công ích. Trước đây, chính quyền xem những hình ảnh này là tích cực, nhưng bây giờ họ nghĩ rằng chúng ta xem đây là bằng chứng về lao động cưỡng bức.”
Các nhà chức trách cho rằng những bức ảnh ghi lại mọi người đứng và mỉm cười dưới bức chân dung của các nhà lãnh đạo của đất nước là điều xúc phạm. “Đừng bao giờ chụp ảnh khi bạn nhìn thấy mọi người đang làm những điều ngu ngốc trước bức chân dung của các Kim.” – Lafforg nói.
“Mặc dù ở Bình Nhưỡng ô tô ngày càng trở nên phổ biến hơn, người dân vẫn chưa quen sử dụng. Trẻ em tiếp tục chơi đùa giữa đường, như thể không nhận thấy xe cộ qua lại.”
“Có lẽ việc cấm vô lý nhất trong tất cả các lệnh cấm. Khi tôi chụp xong bức ảnh này, tất cả mọi người bắt đầu la hét tôi. Bởi vì bức tranh chưa hoàn thành, tôi không thể chụp ảnh nó.”
“Tại trại thiếu nhi Sondovon cần có tiếng cười và niềm vui, nhưng rất nhiều trẻ em đến đây từ nông thôn. Chúng sợ hãi, chẳng hạn như thang máy là chúng chưa bao giờ nhìn thấy trước đây.”
“Các nhà chức trách có vấn đề với bức ảnh này vì hai lý do: Cậu bé này đội mũ một cách kỳ lạ (theo ý kiến hướng dẫn của tôi), và hậu cảnh nhìn thấy rõ binh lính.”
“Quần áo rất quan trọng ở Bắc Triều Tiên. Khi tôi yêu cầu được chụp ảnh các sinh viên này, một cô gái đòi chàng trai chỉnh đốn trang phục của mình.”
“Metro ở Bình Nhưỡng – sâu nhất trên thế giới, bởi vì nó còn đóng vai trò là hầm trú bom. Họ buộc tôi loại bỏ hình ảnh này, bởi vì nhìn thấy rõ đường hầm.”
“Nếu bạn ghé thăm các gia đình, hướng dẫn viên du lịch muốn khi bạn chụp ảnh cho thấy trẻ em đang sử dụng máy tính. Nhưng khi họ thấy rằng máy tính bị ngắt điện họ yêu cầu bạn xóa bức ảnh!”
“Hai bên đường rất nhiều người mệt mỏi, bởi vì họ phải hàng giờ liền gò lưng trên xe đạp để đến nơi làm việc. Chụp ảnh những người này, dĩ nhiên, cũng bị cấm.”
“Một ví dụ hiếm hoi một đứa trẻ vô kỷ luật ở Bắc Triều Tiên. Chiếc xe buýt đang đi trên những con đường nhỏ Samiyona ở phía bắc, thì cậu bé chạy lao ra đường.”
Mặc dù chính quyền che giấu thị trường chợ đen, “thị trường xám” mà họ nhắm mắt làm ngơ cho phép một số người kiếm sống.
Tại lễ hội tưởng niệm Kim Jong-il, hàng nghìn người Bắc Triều Tiên xếp hàng đến các tượng đài khác nhau.
Nhà ở và dân làng cho những bức ảnh như thế này được chính phủ lựa chọn kỹ càng. Tuy nhiên, đôi khi có những chi tiết, chẳng hạn như một bồn tắm như một hồ trữ nước, cho thấy cuộc sống ở đây khá khó khăn.
Giao thông công cộng đi lại giữa các thành phố hầu như không có. Người dân muốn đi từ nơi này đến nơi khác phải được phép.
Giới thiệu sự nghèo đói bị cấm, nhưng cho thấy sự giàu sang cũng bị cấm. Chiếc xe này Lafforg chụp ảnh vào ngày Chủ nhật tại một trong những công viên ở Bình Nhưỡng.
Chụp ảnh những người lính lúc nghỉ ngơi cũng bị cấm.
Một người phụ nữ đang đứng ở giữa đám đông binh lính. Các nhà chức trách không cho phép chụp ảnh quân nhân.
Dễ dàng chụp ảnh tại khu phi quân sự (giữa Bắc và Nam Triều Tiên ), nhưng nếu tiến đến quá gần với những người lính, họ sẽ ngăn bạn lại.
“Trong một chuyến đi xem biểu diễn các heo ở Bình Nhưỡng, bạn có thể chụp ảnh các loài động vật, nhưng không phải là quân nhân, những người chiếm 99% số lượng khán giả”.
Cấm hoàn toàn việc chụp ảnh các tượng đài Kim Nhật Thành từ phía sau lưng. Điều này bị xem là rất thô tục.
Người đàn ông tắm sông ở Bình Nhưỡng. “Ở các tỉnh khác cảnh này bắt gặp khá thường xuyên”.
Theo langnhincuocsong