Đi chợ về cất T.h.ị.t trong nhà tắm, rán đậu cháy cả chảo, trời lạnh 9 độ ra đường mặc váy quên không mặc quần tất…là những ví dụ điển hình cho chứng “mất não sau sinh” của mẹ phụ nữ.
Có lẽ rằng mọi người vẫn còn nhớ câu truyện ông bố trẻ kể về chứng nhớ nhớ quên quên của vợ sau khi sinh từng thu hút sự chú ý của cư dân mạng vào năm ngoái. Chỉ với sau có mấy giờ đăng tải, câu truyện với những sự việc thật như đùa của cô vợ mà theo lời chồng mình là “từ hồi đẻ cho tao đứa con, chẳng hiểu sao như người mất não” này đã nhận về tới hơn 22.000 lượt giải bày cùng 64.000 lượt like.
Ông bố tên Minh Hoàng đã kể lại những lần dở khóc dở cười với cô vợ mới sinh. Nào là ra chợ mua xong quên cầm đồ về, nào là dắt xe đi rửa nhưng quên cứ nghĩ là mất xe nên khóc lên khóc xuống, đi nộp tiền điện không mang cả ví lẫn điện thoại,…
một năm đã trôi qua và có vẻ như chứng “mất não” của cô vợ trẻ vẫn không hề thuyên giảm, ông bố trẻ Minh Hoàng thì vẫn cứ “hết hồn hết vía” với những lần “mất não” của vợ.
Theo như ông bố vui tính này viết, dù sau một năm được bồi bổ đủ chất, uống thuốc dưỡng não thì cô vợ vẫn thế, thậm chí còn đạt “đỉnh cao” mới hơn như đi chợ về thì băng vệ sinh cất trong tủ lạnh, T.h.ị.t bò đem vào nhà tắm, mua váy trên mạng nhưng không nhớ lại đổ tội cho chồng mua tặng cô bồ nào, lúc đi ăn quán thì đi xe máy, khi ra về thì đi người không…
Sau hàng loạt tình huống dở khóc dở cười, thì hôm nay trời lạnh 9 độ C và cô vợ “bá đạo” mặc váy ra đường mà không mặc quần tất, ông bố trẻ đã đầu tiên “khoanh tay” với chứng “mất não” của vợ.
Ngay lập tức giải bày của ông bố này lại lan truyền nhanh chóng trong cư dân mạng. Rất nhiều mẹ lên tiếng nghĩ rằng chuyện hay quên ở phụ nữ sau sinh là phổ biến và có thể thông cảm được. Chị N.Q.T. giải bày: “Mình đưa con đi học còn quên nguyên con. Xách mỗi balo của con lên lớp thì sao”. Trong khi đó một chị bênh vực: “Không được trách chúng tôi. Tôi đẻ xong không phân biệt được kem đánh răng với sữa rửa mặt, sữa tắm với dầu gội đầu cứ loạn cả lên. Lọ Vim luôn phải để xa tầm tay với”.
Chị Lê Vi – nhân vật chính trong câu truyện hài hước mà ông bố trẻ này giải bày nói: “Câu truyện này dí dỏm, chồng viết để trêu vợ thôi. Đúng là sau sinh mình có hay quên thật, quên gì thì quên, nhưng việc cơm nước, chồng con thì không thể quên được”. Chị Vi cho biết thêm thông tin nhiều phụ nữ sau sinh mắc bệnh hay quên vì đảm đương nhiều việc một lúc, riêng việc chăm con chăm cái đã tốn từng nào thời gian và công sức. Sau sinh, chị cũng không kiêng cữ được nhiều. Đáng ra sinh xong nên nghỉ ngơi, không ham việc thì thần kinh đỡ bị .
Sau một năm bồi bổ đủ chất, cho uống đủ thứ dưỡng não, thì năm nay, vợ tao vẫn thế! Thậm chí còn lên một “level” mới hơn.
Sau đây là giải bày của anh Minh Hoàng về cô vợ “có một không hai” của mình:
Sau một năm bồi bổ đủ chất, cho uống đủ thứ dưỡng não, thì năm nay, vợ tao vẫn thế! Thậm chí còn lên một “level” mới hơn. Đi chợ về băng vệ sinh cất trong tủ lạnh, T.h.ị.t bò đem vào nhà tắm. Ra ngoài quên áo quên quần là chuyện phổ biến, may chưa tới mức không mặc gì phi ra mở cửa cho khách.
Mua quần áo trên mạng, người ta ship về, nó hằm hằm lôi tao ra tra hỏi “Mày ăn vụng không biết chùi mép, mày mua váy cho con nào mà dám ship về đây?”. Ô tao thần kinh đâu? Biết gì về đồ nữ mà mua? Nhưng nó cứ khăng khăng nó không mua, nó mà không mua thì chỉ mất tao mua chứ ai?
Xong tao phải ngồi xem hoá đơn rồi vào nick nó search cái page quần áo đấy, ấn vào mục nhắn tin, thì đúng là nó nhắn cho những người ta bảo mua cái váy đen size S. Tao dí diện thoại vào mặt nó, nó vẫn ngồi giãy đành đạch như động kinh, khăng khăng bảo tao tạo chứng cứ giả, hoặc là cái page đấy lừa nó? Ôi lừa kiểu gì khi rõ ràng mày nhắn cho những người ta bắt người ta ship đồ? Đi khiếu nại chắc người ta mắng cho.
Đi ăn, lúc đi phóng xe vù ra, lúc về thản nhiên đi bộ, xong chồng chửi vẫn cãi rõ ràng em không đi. Xe máy nhà tao năm trước biết tự bay ra quán rửa xe năm nay biết tự bay ra quán bún bọn mày ạ.
“Đúng là sau sinh mình có hay quên thật, quên gì thì quên, nhưng việc cơm nước, chồng con thì không thể quên được”.
Ăn cơm trưa xong tầm 1 giờ giở chứng thèm đậu rán, chạy xuống đường mua 2 miếng đậu lên rán. Đang rán lại chạy đi mua nước mía. Xuống mua nước mía gặp ngay con bạn thế là quên luôn miếng đậu. Đứng buôn dưa lê đến 3h lên đến nhà chảo đậu còn 6 cục than. Đấy là may bố con tao về gặp, ngắt câu truyện của chúng nó, không chắc cứ buôn dưa đến lúc cháy nhà.
Giặt đồ thế nào cho tất cả gáo vào máy giặt. Giặt xong tao ra phơi mở ra tí ngất cái gáo đỏ còn nguyên. Nói nó nó ngồi thở phào “ôi may quá là cái gáo, em vẫn minh mẫn chán, chị nhà bên hôm qua cho tất cả điện thoại vào máy giặt.”
Ngay hôm sau. Nó quăng cái áo hiện có cả cái miếng băng vệ sinh dự phòng nhét túi. Máy giặt nó quay miếng băng rách toé tung. Lúc mở ra trắng xoá như tuyết. Báo hại tao với con Táo ngồi nhặt bông vụn một ngày dài khỏi đống áo nỉ với quần tất. Có cái quần tất bị dính bông nhiều không thể nhặt ra hết được, nên tao đành vứt đi.
Chưa kể chuyện đi ship gà cho khách vội thế nào lấy nhầm củ khoai bỏ vô túi xong chạy đi, đùi gà nằm lại im trên bàn. Phi đến nhà khách dở túi hét ầm lên bảo “oái gà hình thành củ khoai chị ơi???” Tối hôm đấy chị khách còn phải nhắn tin cho tao dặn tao mua nhân sâm cho nó tẩm bổ không thế này thì C.h.e.t!
Tao khổ lắm, tao có ngược đãi nó đâu, tao chiều nó như vong. Chiều cả những trò đời điên rồ của nó như việc tự nhiên bắt tao mặc áo tơi đôi cùng nó mỗi đứa chui vào 1 đầu của áo tơi đôi đấy rồi ôm nhau đi lòng vòng quanh nhà như lũ tâm thần?
Hôm nay chúng mày thấy lạnh không? Hà Nội 9 độ và vợ tao ra ngoài mặc váy mà không mặc quần tất.
Đi dăm cây số xong về tao phải mang chăn xuống, ủ từ sảnh lên đến cửa nhà, ấp cả tiếng chân vẫn tím tái như bát mắm tôm.
Theo Đời sống & P.H.Á.P lý