Khi không thể liễu giải được một sự việc siêu thường, con người thường có thói quen bài xích nó; từ bài xích đến đố kỵ mà sinh ra oán hận. Đó cũng chính là nguyên nhân gây nên bi kịch cuộc đời của một phụ nữ Nhật Bản có công năng đặc dị.
Công năng thiên lý nhãn lập nên những kỳ tích
Chizuko Mifune là người phụ nữ đầu tiên có công năng thiên lý nhãn vào thời đại Minh Trị, Nhật Bản đã gặp phải vận mệnh bi thảm. Thuận theo việc công năng đặc dị càng ngày càng được biết đến rộng rãi, những năm thời đó, Chizuko Mifune đã trở thành cái tên nhà nhà đều biết ở Nhật Bản.
Chizuko Mifune sinh vào ngày 17/7/1886, ở Kumamoto, Nhật Bản, trong một gia đình hành nghề y. Khi Chizuko Mifune còn trẻ đã kết hôn với một trung úy lục quân Nhật Bản. Không lâu sau người chồng đi ra chiến trường, Chizuko sống cùng với bố mẹ chồng.
Một ngày nọ, bố chồng cô nói, trong ví của ông có 50 đôla đột nhiên biến mất, Chizuko Mifune sau khi nghe thấy liền suy nghĩ một chút, rồi nói rằng 50 đôla nằm ở một chỗ nào đó trong ngăn kéo. Bố chồng rất kinh ngạc, liền tìm kiếm ở nơi mà Chizuko đã nói, quả nhiên đã tìm thấy. Tuy nhiên, mẹ chồng cô vì thế mà đã phát sinh nghi ngờ đối với cô, cho rằng cô đã lấy trộm tiền. Dẫu cho cô có giải thích thế nào cũng không giải thích rõ được vì sao bản thân mình biết được tiền ở trong ngăn kéo. Mẹ chồng cô đã đem chuyện này nói với con trai ở chiến trường, thế là Chizuko đã bị nhà chồng ruồng bỏ.
Kết thúc cuộc hôn nhân ngắn ngủi, Chizuko tủi nhục trở về nhà mẹ đẻ, giúp cha kinh doanh tại cửa hàng thuốc Kampo, khám bệnh và trị liệu cho những người trong vùng. Cô đã sử dụng khả năng thấu thị bẩm sinh của mình để đưa ra những phán định chính xác về nguyên nhân gây bệnh cho bệnh nhân, từ đó hạ đơn thuốc. Thông tin về khả năng coi bệnh của cô lan truyền ngày càng rộng, bệnh nhân đến ngày càng nhiều, phòng khám lúc nào cũng đông như chợ.
Kiyohara – anh rể của Chizuko là người rất am hiểu thuật thôi miên đang rất phổ biến ở Nhật Bản thời đó, và ông cũng hiểu được khả năng phi thường của Chizuko, nên đã dạy cho Chizuko thuật thôi miên. Theo cách này, Chizuko đã rất nhanh khai mở được nhiều công năng tiềm ẩn, đặc biệt là công năng dao thị, khiến cô có thể nhìn thấy rất nhiều điều mà người khác không thể nhìn thấy. Những điều này tồn tại chân thực ở một không gian giác, nhưng cặp mắt thường của con người không thể nhìn thấy được.
Những thần tích này người ta nghe qua thật khó có thể tin được, vào lúc đó đang là thời điểm xảy ra cuộc chiến tranh giữa Nga và Nhật Bản. Tàu chiến của Nhật Bản là Thường Lục Hoàn bị các tàu chiến của Nga bắn chìm. Khi đó Kiyohara một lần nữa đã thực hiện thôi miên cho Chizuko, và hỏi cô ấy rằng các binh sĩ thuộc sư đoàn thứ 6 có ở trên thuyền không. Chizuko lúc đó đã nói rất chuẩn xác rằng chiếc tàu Thường Lục Hoàn đã bị chìm, và các chiến sĩ thuộc sư đoàn thứ 6 đều không ở trên tàu. Ba ngày sau, một chiến binh thuộc sư đoàn đó đã gửi một lá thư cho người thân ở quê nhà, chứng nhận sự việc quả thực xảy ra đúng như vậy.
Chizuko thường tập luyện năng lực của mình tại sân nhà, có một ngày cô cho biết một cái cây lớn trong sân có ký sinh trùng, sau khi tách lớp vỏ cây ra để kiểm tra, quả nhiên phát hiện ra rằng có rất nhiều vết tích của ký sinh trùng. Ngoài ra còn có những trường hợp khác, một người phụ nữ có vẻ như đã lập gia đình bị mất chiếc nhẫn kim cương ở bãi biển, bà đã nhờ hàng chục người giúp đỡ tìm kiếm nhưng không thấy, vậy mà Chizuko đã nói rất chính xác vị trí của chiếc nhẫn nằm ở dưới một phiến đá ở đâu đó.
Câu chuyện về Chizuko dần dần được lưu truyền rộng ra khắp nơi. Lúc đó một tập đoàn tên là Mitsui đã mời Chizuko tới Omuta, hy vọng sẽ có thể dựa vào khả năng của cô ta để tìm mạch ngầm của một quặng than ở đó. Chizuko nói ở đâu đó ở phía nam có rất nhiều các khối màu đen rất lớn, nhưng nhìn không được rõ ràng… Họ lập tức lần theo quan sát của cô tiến hành đào bới, rất ngạc nhiên khi tìm thấy một mỏ than màu mỡ. Tập đoàn này đã lập tức đưa cho cô hai vạn đồng tiền thưởng (tương đương với 20 triệu yên Nhật ngày nay). Đó là năm Minh Trị thứ 42, khi Chizuko mới chỉ có 23 tuổi. Thời đó có được một khoản tiền lớn như vậy quả thật là điều không thể nghĩ bàn, giới truyền thông cũng có đưa tin về sự việc chấn động một thời này.
Tấm bi kịch cuộc đời
Danh tiếng lẫy lừng khắp thiên hạ mở đầu cho những bi kịch sau này. Trước hết là các thành viên trong gia đình bất hòa, anh rể Chizuko cho rằng công năng của cô là nhờ anh khai mở, tiền thưởng nên chia cho anh một nửa mới phải. Thế là người thân trong gia đình mâu thuẫn, bắt đầu cãi vã với nhau, khiến Chizuko trong lòng nóng như lửa đốt.
Cũng vào lúc này, danh tiếng của Chizuko và câu chuyện cô có thiên lý nhãn (công năng dao thị) thuận theo giới truyền thông đưa tin ngày càng truyền xa truyền rộng. Có rất nhiều người mộ danh đã nhờ cô giúp tìm đồ vật bị thất lạc, còn có người nhờ cô giúp họ phát tài. Phòng khám của bố đẻ cô mỗi ngày đều bị những người mộ danh chen lấn đến chẳng còn lối đi.
Thuận theo báo cáo của các hãng tin, danh tiếng của Chizuko khiến cho giới khoa học Nhật Bản vô cùng chấn động, họ quyết định muốn dùng khoa học để kiểm chứng xem năng lực của cô phải chăng là điều chân thật. (Điều này rất là giống với Trung Quốc vào những năm 80, cái thời mà khí công phổ biến khắp cả nước, cùng với đó là hiện tượng xuất hiện của công năng đặc dị các loại). Lúc đó tiến sĩ Kenjiro Yamakawa của trường đại học Teikyo, Nhật Bản cho mời Chizuko đến Tokyo, chuẩn bị làm thí nghiệm kiểm chứng công năng của cô. Ngày 14/9/1932, những người nổi tiếng trong giới khoa học Nhật Bản đều đến hiện trường nơi làm các thí nghiệm, hy vọng tận mắt chứng thực Chizuko phải chăng là có “thiên lý nhãn”.
Hôm đó là làm thí nghiệm trong ống nghiệm chì. Người chủ trương thí nghiệm đem chữ mà mình viết xong bỏ vào trong ống nghiệm chì rồi phong kín ống nghiệm lại, sau đó để cho Chizuko quan sát. Lúc đó chữ được bỏ vào trong ống nghiệm là ba chữ “Pairetsu, piru, shotto”. Chizuko nín thở định thần lại, thông qua công năng dao thị, cô đã viết ra ba chữ, người làm thí nghiệm mở ống nghiệm ngay trước mặt mọi người có mặt ở hiện trường, phát hiện chữ mà cô viết ra hoàn toàn giống với chữ trên mẩu giấy đã được phong kín trong ống nghiệm.
Mặc dù là vậy, người làm thí nghiệm lại phủ nhận ba chữ mà ông đã bỏ vào trong ống nghiệm, thế là thí nghiệm được cho là giả. Các nhà khoa học vây xem chung quanh yêu cầu làm thí nghiệm lại lần nữa.
Nơi thực hiện thí nghiệm lần hai là một khách sạn vùng Awajicho ở Tokyo ngày nay. Lần thí nghiệm này được tiến hành càng nghiêm ngặt hơn. Ở hiện trường, mỗi một tiến sĩ tham dự sau khi phong kín văn kiện thấu thị xong đều dán tem của mình lên đó. Chizuko vẫn nhìn thấy chuẩn xác các chữ được viết, khiến cho 12 tiến sĩ có mặt ở hiện trường vô cùng chấn động.
Giới truyền thông Nhật Bản đương thời lúc đó đã phỏng vấn giới khoa học, các nhà khoa học tuy đã tận mắt chứng thực công năng siêu thường của Chizuko, nhưng bởi họ không giải thích được loại hiện tượng siêu thường này, vậy nên không nguyện ý thừa nhận “thiên lý nhãn” của Chizuko là thật sự tồn tại.
Sau khi phỏng vấn những nhà khoa học không nói thật này, giới truyền thông đã đưa ra những thông tin hoàn toàn sai lệch, nói công năng của Chizuko là giả, chỉ trích Chizuko là tay giang hồ bịp bợm. Đối diện với vu khống này, Chizuko rất mau đã rời khỏi Tokyo trở về quê nhà.
Sức ảnh hưởng của giới truyền thông quả thật là rất lớn, về đến quê nhà, Chizuko cũng không cách nào thoát khỏi hiệu ứng truyền thông sau khi bị vu khống. Dù cho sự thật đã được bày ngay trước mặt, rất nhiều người nhờ sự chẩn đoán chuẩn xác của cô mà thân thể đã trở nên khỏe mạnh; rất nhiều người nhờ sự giúp đỡ của cô đã tìm được những món đồ yêu mến đã bị thất lạc; nhưng rốt cuộc đại đa số người ta cũng chưa từng tiếp xúc với cô.
Thuận theo báo cáo sai lệch của giới truyền thông, mọi người không hiểu cô, những lời chửi bới giễu cợt của họ ngày càng leo thang. Ngày 18/1/1911, Chizuko khi ấy mới chỉ có 25 tuổi, cuối cùng do không chịu được áp lực từ những bản tin vu khống của giới truyền thông cũng như áp lực từ phía dân chúng, cô đã uống thuốc độc tự vẫn.
Chizuko đã mất, nhưng những câu chuyện về công năng đặc dị vẫn không hề bị mất đi. Trong thời đại cách Chizuko rất lâu về trước, các đại y học gia như Hoa Đà, Tôn Tư Mạc, Biển Thước, Lý Thời Trân đều là những người có loại công năng đặc dị này.
Hoa Đà còn nhìn thấy được trong não của Tào Tháo có khối u, ông muốn mở sọ cho Tào Tháo để làm phẫu thuật cắt bỏ khối u. Tào Tháo đa nghi cho rằng Hoa Đà muốn hại mình, nên bắt Hoa Đà giam vào ngục. Về sau Tào Tháo quả thực đã mắc đúng bệnh đó mà chết. Những câu chuyện như vậy, nghe thì thấy thật khó tin, nhưng đều là những điều tồn tại một cách chân thật.