Đàn bà cứ nghĩ rằng mình là kẻ nặng tình trước đàn ông cho đến khi nhận ra, thật ra chúng ta vốn chẳng nặng tình như ta vẫn tưởng.
Khi yêu ai mà chẳng nghĩ chúng ta đã hết lòng, hết dạ vì một ai đó. Tất nhiên, tình yêu thì không thể toan tính được đặc biệt là toan tính về chuyện chia tay sau này. Yêu bất cứ ai cũng mong đợi sẽ có kết quả tốt đẹp nhất. Đối với đàn bà, họ mong mỏi một đám cưới, đối với đàn ông, họ mong mỏi có một gia đình trọn vẹn.
Rồi ai cũng hướng tới cái hạnh phúc tưởng như ngay trước mắt đó để rồi đến một ngày chúng ta bỗng phải bỏ đi. Một người quay lưng thì một người không thể nào níu giữ được. Trái tim chúng ta chỉ có thể đau khổ, chấp nhận điều đang đến.
Đàn bà, ai cũng nghĩ rằng mình sẽ mất rất nhiều thời gian để quên đi một người đàn ông. Thật ra, cũng có rất nhiều người đàn bà như vậy, họ dành biết bao nhiêu thời gian để quên đi một người. Nhưng lý do họ yêu thương người ta, họ còn luyến tiếc thì lại không phải, chỉ vì họ chưa tìm được một người tốt hơn, tử tế hơn để thay thế vết thương mà người cũ đã để lại mà thôi.
Chúng ta chẳng thể nói rằng đàn bà không chung tình, chúng ta chỉ có thể nói rằng đàn bà không phải nhanh quên mà họ sớm tìm được người ở bên cạnh, nâng đỡ, bao bọc thì việc gì họ phải cô đơn thêm nữa.
Thực sự mà nói không có quá nhiều người phụ nữ chọn cô đơn quá lâu sau khi chia tay. Một số ít chọn cô đơn, cô đơn một thời gian sau đó họ dần quen với nó và cái cảm giác không còn cần đến đàn ông xuất hiện.
Đàn bà, vốn dĩ nhanh quên hơn đàn ông tưởng. Họ vốn là những cô gái não cá vàng, tình yêu đẹp đến mấy theo thời gian rồi cũng tàn phai huống hồ chuyện chia tay theo thời gian lại không thay đổi. Đàn bà chóng quên, chỉ 3 tháng thôi đàn bà có thể có tình mới miễn sao người tình mới này đủ tốt, đủ chân thành và vượt hẳn so với người yêu cũ trước đây.
Có thể đàn bà thỉnh thoảng vẫn sẽ nghĩ về những chuyện đã qua, đã cũ nhưng chỉ khi có người mới họ sẽ lại một lần nữa toàn tâm toàn ý dành cho đối phương là một người đàn ông khác. Người cũ có thể nhớ nhưng cũng đã cũ rồi, đàn bà có thể bọc nó lại gói gém chúng cùng những kỉ niệm rồi cất thật sâu trong trai tim mình không còn ý định lôi ra thêm một lần nào nữa.
Đàn ông họ hoàn toàn khác. Một người đàn ông có thể mất cả đời để thôi nhớ về một người phụ nữ đặc biệt là mối tình đầu hoặc mối tình mà họ da diết, day dứt nhất. Đàn bà khi có thứ tốt hơn họ sẽ quên ngay những thứ cũ. Còn đàn ông cho dù có thứ tốt hơn hay không họ vẫn nhớ mãi về thứ đã cũ.
Bởi vì bản tính đàn ông là chinh phục, là muốn có được chỗ đứng của riêng mình. Thế nhưng khi mà không thể có được họ mãi mãi cảm thấy luyến tiếc.
Chẳng phải con người ai cũng vậy sao, khi không có được thứ mình muốn thì họ có thể day dứt cả đời. Đối với đàn ông cũng vậy, một người phụ nữ mà họ đem lòng yêu tha thiết nhưng kết quả lại không thể đi đến cuối con đường ấy. Chắc chắn người phụ nữ đó sẽ có một vị trí vô cùng lớn trong trái tim người đàn ông.
Đàn ông họ có thể yêu người mới, dành tình cảm toàn tâm toàn ý cho người phụ nữ đến sau. Họ học được cách trân trọng người phụ nữ ở bên cạnh mình hơn sau khi người phụ nữ đến trước bỏ đi. Thế nhưng chính người phụ nữ đó đã cho họ nỗi nhớ, khiến họ vương vấn cả đời. Đó là người đàn bà mà họ mong mỏi có được, níu giữ nhưng cuối cùng không giành giật được thuộc về mình. Có lẽ đó chính là lý do lớn nhất khiến đàn ông cần cả đời để có thể thôi nhớ nhung về một người phụ nữ còn đàn bà lại chỉ cần 3 tháng là quên.
Theo khoevadep