Chiều mùa đông hơi lạnh, vừa đi làm về Toàn nhận được cú điện thoại của cậu bạn thân hẹn đi uống rượu. Toàn bảo với vợ:
– Anh ra với bọn kia chút xíu, em ở nhà cứ ăn trước đi nhé.
– Anh đi rồi về sớm nha, em chờ anh về ăn cùng.
– Thôi em cứ ăn trước đi kẻo đói, anh sợ về hơi muộn.
– Anh cứ đi đi, em chờ được đến lúc nào thì em chờ. Anh đi vui vẻ, nhớ uống ít thôi anh nhé.
– Ừ anh biết rồi, anh đi rồi anh về sớm.
– Dạ.
Toàn phi ra chỗ 4 ông bạn thân, họ đã đến đông đủ hết còn mỗi Toàn đến sau cùng, mọi người hay đặt cho Toàn là anh chàng số 4. Vì Toàn lấy vợ muộn nhất, tháng sinh cũng muộn nhất và cũng gia nhập nhóm muộn nhất. Mấy người gọi nồi lẩu và mấy chai rượu rồi khề khà lai rai mãi. Hôm đó Minh nhận được tiền dự án nên mời bạn bè đi nhậu. Cả 4 ông chồng ngồi nói đủ thứ chuyện trên đời, sau đó nổi hứng lên Minh rủ mọi người đi massage rồi tạt chỗ này chỗ kia tý. Nói thẳng ra là gọi gái để hú hí.
Mấy người kia ban đầu không hưởng ứng lắm nhưng sau đó thấy Minh nhiệt tình mời mọc, với lại có chút men vào nên cả hai cũng gật đầu đi. Cả 3 người đã ok hết, họ nhìn qua Toàn hỏi ý kiến, Toàn chậm rãi nói:
– Tao và bọn mày đều có gia đình cả rồi, tao nghĩ không nên đến những chỗ đó đâu. Muốn massage thì hôm nào cuối tuần rủ nhau đến quán người mù còn “món” kia thì đừng dính vào, mệt người lại ôm bệnh.
– Thằng này kém thật chắc vợ quản kỹ quá đây mà. Mới lấy vợ đã ôm lấy váy vợ rồi hả?
– Mày đừng nói vậy, chỉ là tao không thích thôi, vợ biết được nhà cửa lại tan nát chứ chả đùa. Bọn mày cũng vậy, vợ đẹp con ngoan còn đòi gì nữa.
– Mày bị làm sao thế, đàn ông ra bên ngoài giải trí chút thì có sao đâu? Mình không nói thì làm sao vợ biết được. Mà thỉnh thoảng mới đi thôi chứ có phải đi suốt đâu, tao thấy mấy em ngoài kia phục vụ lại tốt nữa.
Ông bạn khác đệm vào:
– Đúng đấy, tao còn nhớ em Quyên ngày trước lắm, em đó phục vụ đã thật.
– Chuẩn luôn.
Mấy ông bạn thân hùa vào còn Toàn thì chán nản lên tiếng:
– Thôi đi bọn mày, mà thằng Minh sáng nay tao thấy mày đèo vợ đi làm cơ mà. Vợ mày bầu bí sắp đẻ rồi thế mày đưa vợ mày về nhà chưa? Sao không đưa cô ấy ra đây ăn cùng cho vui.
– Sáng nay tao đưa xe cho vợ tự đi về rồi, 8 giờ cô ấy mới về tao chờ sao được.
– Hả cái gì, để vợ đi về đêm hôm 1 mình sao? Cơm nước chưa nấu thế về cô ấy ăn gì?
– Ừ thì, ăn tạm cái gì đó.
– Mày điên rồi, lỡ cái Huyền có chuyện gì thì sao, còn có mấy tuần nữa sinh rồi, mày vớ vẩn thật. Đi đón vợ đi gọi xem cô ấy về chưa, ngồi đó mà mát xa với chả mát gần. Thích thì hôm nào tao mời đi chỗ hội người mù, còn bây giờ giải tán. Tao về không vợ tao lại chờ cơm không chịu ăn. Thằng Hải với thằng Tiến cũng về đi, cuối tuần mời mấy thằng qua tao ăn cơm.
Minh xấu hổ rút điện thoại ra gọi cho vợ. Nghe vợ khóc thút thít:
– Sao giờ anh mới gọi lại, em mệt chẳng tự đi xe về được mà gọi cho anh mà anh chẳng chịu nghe máy. Anh đến đón em nhé, hôm nay con đạp và quấy quá, em sợ đi xe về 1 mình không ổn.
– Ừ em đau lắm à, chờ chút anh đến.
– Đấy tao bảo có sai đâu, vợ sắp sinh rồi mà mày vô tâm quá, đi mau đi.
– Đúng đấy, mày đi đi.
– Ừ tao đi đây, hẹn gặp sau nhé.
Toàn và 2 cậu bạn còn lại cũng ra về. Hai cậu bạn kia thấy ái ngại nên nói mấy lời chữa cháy:
– Nãy bọn tao đùa đấy, mày đừng để ý nhé.
– Ừ bạn bè với nhau chơi bao năm có gì mà cau có, để ý chứ. Thôi về nhà đi, tao về kẻo vợ chờ cơm, cuối tuần đưa vợ con qua nhà tao ăn cơm nha.
– Ừ bọn tao biết rồi.
Toàn phi xe về nhà về tới nơi thấy cô vợ đang đan khăn vừa xem ti vi còn mâm cơm vẫn nguyên vẹn:
– Ông xã về rồi đấy à?
– Sao em không ăn đi chờ anh làm gì, đói xỉu ra đó thì anh biết làm sao?
– Hì hì, em ăn vụng vài miếng cầm hơi rồi. Anh về sớm hơn em nghĩ, mình ăn cơm đi anh.
– Ừ để anh lấy cơm cho, em cất khăn đi.
– Dạ.
Cả bữa cơm hai vợ chồng rôm rả, Loan kể với ông chồng của mình những chuyện vui ở cơ quan hôm nay, Toàn cũng vậy. Gia đình họ chưa lúc nào ngớt tiếng cười. Cả hai cùng rửa bát, lau nhà cùng đi tắm cùng đi ngủ.
30 tuổi đầu Toàn nhận ra, chơi bời ở tuổi trẻ thế là đủ rồi, giờ có vợ anh chỉ muốn ở nhà cùng xem phim với cô ấy. Bình yên nhất vẫn là ở bên gia đình, anh chẳng còn ham dạo phố hay thong dong ngoài đường hít bụi nữa. Các bữa rượu cũng hạn chế và biết giữ mình, anh không phải loại đàn ông bám váy vợ nhưng cái anh ý thức được là sự bình yên và trách nhiệm với vợ và sau này là với con mình. Càng ngày Toàn càng thấy giá trị và ý nghĩa to lớn của hai chữ “gia đình”. Đó là những tâm sự của 1 người đàn ông khi bước qua cái ngưỡng 30 và đã có riêng cho mình 1 tổ ấm.
Theo WTT